Casting (giới thiệu nhân vật):
- Dương Chấn Thiên (18t): Là đứa trẻ mồ côi được Tổ chức The Cross(một tổ chức do chính phủ lập ra để bảo vệ con người khỏi Demon) nhận nuôi dạy trở thành Devil Hunter, số hiệu của cậu lad S1st đội trưởng nhóm S gồm 10 thành viên...Sở hữu gương mặt baby như thiên thần... Tính cách: rất hiền, nhưng lại là một con quỷ khi đánh nhau với quỷ
Sức mạnh đặc biệt: Điều khiển ánh sáng...... (Trong nhóm S cậu còn được gọi là "ánh sáng dẫn đường"), tư duy và Giác quan mạnh mẽ hơn bình thường...
- Lý Thanh Mai (18t) : tên thường gọi là tiểu mai, là hoa khôi của thành phố, 2 lần liên tiếp dự thi miss teen đều dành giải nhất. Tiểu thư độc nhất của nhà họ Lý,( Ông tổ của cô vốn là người sáng lập ra The Cross và là thủ lĩnh đầu tiên của nhóm S, ông là thần tượng của Thiên)... Bề ngoài là một cô gái hiền lành, nữ tính nhưng bên trong thực chất là một playgirl thực thụ (như thế nào vào truyện mình sẽ nói)
Bạn của Mai gồm 2 người (cũng là playgirl tuốt): Trần Hương Giang, Lý Thảo Vy.
Và một số nhân vật sẽ xuất hiện sau trong đó có các đồng nghiệp của Thiên....
Chap 1: Thành phố Bóng Đêm
12h Đêm tại thành phố New York, Mỹ
Một cái bóng to lớn phóng mình qua những tòa nhà cao tầng, trên bầu trời đêm đầy sao là anh trăng bạc chiếu sáng, soi rõ hình hài của sinh vật đó. Ko phải con người, nhưng nó chạy bằng hai chân với một tốc độ chóng mặt, cái mõm dài đầy răng, cánh tay đầy móng vuốt đang cố gắng cầm máu bên ngực trái của mình, cái đuôi sói đã bị chém đứt và đang chảy máu khắp những nơi sinh vật đi qua.
Người sói nép mình vào một ống khói của tòa chung cư bị bỏ hoang. Từ lúc khống chế được sức mạnh của Sói trong mình, đây là lần đầu có kẻ làm hắn bị thương trầm trọng thế. Nếu như đêm nay là đêm trăng tròn, chắc chắn hắn sẽ cho kẻ đó lãnh đủ, nhưng hôm nay cứ tạm thời lánh đi.
Tiếng bước chân ngày càng lớn. Hắn nín thở. Biết rằng chỉ một cử động nhỏ thôi cũng sẽ là cử động cuối cùng của mình. Từ khe hở của ống khói, hắn có thể nhìn rõ kẻ đó. Một con người chỉ tầm 18, 19t. Mái tó màu nâu khẽ bay nhẹ trong làn gió đêm, đôi mắt màu vàng kì dị như tỏa sáng trong đêm. Thanh kiếm bạc dính đầy máu của hắn sáng loáng trong cánh tay của chiến binh đó.
Người đó dừng lại một chút, rồi lại bước đi. Hắn thở phào nhẹ nhõm, chờ cho đến khi người đó đi khỏi, người sói toan bước ra nhưng hắn cảm thấy có gì đó chặn mình lại. Một vật gì đó đã chặn ngay vị trí trái tim Sói của hắn, hắn nhìn xuống thì nhận ra một thanh kiếm bạc đang ló ra bên ngực trái của mình, máu tuôn xối xả. Đến lúc này hắn mới cảm nhận được cái chết đang gần kề
Chàng trai ngồi trên ống khói, từ từ ấn thanh kiếm xuống. Một tiếng rú man rợ vang lên, sau đó là khói bốc ra ngùn ngụt từ miệng ống khói. Cậu rút thanh kiếm bạc của mình ra, lau sạch thứ máu đang bốc hơi dần, gắng thanh kiếm lên vai trở lại. Cậu rút điện thoại ra, bấm và số rồi nó:
- Dương Chấn Thiên, S1st. Báo cáo nhiệm vụ đã hoàn thành. Người sói John Beatrix đã chết!!!
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của một người nam ở độ tuổi trung niên:
- Ấn tượng lắm Thiên.... Về Tổng Bộ đi !! Bác sẽ cho cháu nhiệm vụ mới!
- Khoan... khoan, bác hứa là......- Thiên gào lên trong điện thoại nhưng Bác ta đã cúp máy. Cậu đành thở dài cất điện thoại vào túi rồi hằm hằm đi về Tổng bộ để ...Khiếu nại
Chap 2: Cháu thề..... Nếu không có một kỳ nghĩ, cháu sẽ nổi loạn!!!
(Chú thích: Tổng bộ của The Cross, Chi nhánh New York ..nằm ngay bên dưới lòng hồ, bên dưới tượng nữ thần tự do, lối vào cũng ở chân tượng. Rộng 10000 mét vuông, chia ra làm 3 khu vực: Khu thực nghiệm, nghiên cứu và Khu Nhân viên..)
RẦM!!!
Đó là tiếng đạp cửa của Thiên, cánh cửa khu nhân viên vừa được sửa chữa sau lần đàn chó ba đầu Cerberus cắn nát giờ đây đã được thêm một vết lõm cực lớn.
Các nhân viên của Chi nhánh New York sững sờ nhìn nhân vật mới bước vào, đó là S1st Dương Chấn Thiên nổi tiếng hiền lành nhất trong hàng trăm Devil Hunter. Mọi người đều trao nhau những ánh nhìn khó hiểu, ai nấy đều tự hỏi kẻ xấu số nào có thể chọc giận được Thiên.
Còn về nhân vật nam chính của chúng ta Dương Chấn Thiên, cậu hầm hầm lửa giận bước đến phòng giám đốc của chi nhánh New York, thây kệ mọi ánh nhìn từ các đồng nghiệp, cấp dưới của mình. Khi đến phòng của Ông ta, chẳng cần gõ cửa mà cậu dùng kiếm chém đôi cánh cửa ra, rồi bước vào
Giám đốc chi nhánh New York, Thomas Jackson. Ông đang ngồi đọc sách thì Thiên bước vào, chẳng mảy may tới thái độ của Thiên, ông lầm bầm:
- Sửa chữa mấy cái cửa đó sẽ tính vào tiền lương tháng này của cháu đấy nhóc con !
- Bác Tom- Thiên đập bàn- Bộ chỉ huy đã hứa sau nhiệm vụ lần này cháu sẽ được nghĩ phép cơ mà... Sao bác lại nói giao nhiệm vụ mới chứ ?
- Bình tĩnh đi nhóc- Tom nói- Đây là nhiệm vụ ưa thích của cháu, đó là...
- Cháu không cần biết!! Chịu hết nổi rồi ..... 3 năm làm việc liên tục không một ngày nghỉ, chiến đấu với người sói, vampire, Zombie, Chó 3 đầu, Chimeara...... nếu như cháu sở hửu địa ngục và công việc này. Cháu sẽ sống ở Địa ngục .... Cho cháu mượn Excalibur!! EXCALIBUR...
Một thanh kiếm lơ lửng giữa không trung xuất hiện sau một vệt sáng,Thiên chộp ngay chuôi kiếm đính đá quý rồi kề lưỡi vào cổ mình, nói:
- Excalibur, giết tao đi, chẳng phải hồi tao với mày gặp nhau, mày muốn giết tao lắm mà, giết tao đi, chịu hết nổi rồi !!!!
Nhưng thanh kiếm cũng không vừa, thiên càng níu bao nhiêu thì thanh kiếm càng cố gắng thoát ra bấy nhiêu. Hai bên giằng co nhau một lúc thì Tom chịu hết nổi, Ông can:
- Thôi, thôi.... Thiên, Cháu bị áp lực công việc quá rồi!! Được, ta sẽ sắp xếp cho cháu một kì nghỉ phép, nhưng với điều kiện là phải đến chổ Jimmy nhận Trang bị!!
Thiên ngừng níu Excalibur, rồi nhìn chằm chằm vào Tom, cả excalibur cũng quay mũi kiếm về phía Ông ấy. Thiên nhẹ nhàng đẩy mũi kiếm ra, nói:
- Nghỉ phép!!!
Tom gật đầu mỉm cười lia lịa
Huy bước ra cửa(lúc này đã không còn), nói tiếp:
-Nghỉ phép
Rồi phong ra ngoài gào lên:
-Hura!!! Nghỉ phép, nghỉ phép ......
Tom bóp trán, cười khẩy lắc đầu... Excalibur thúc cán kiếm vào người ông, Tom gật đầu:
- Ta biết, bộ óc thiên tài của nó đã bị kì nghỉ làm mờ đi rồi, may là nhiệm vụ lần này trùng với nơi S1st luôn muôn tới để nghĩ mát....Việt Nam
Sau khi đã sắp xếp xong quần áo và hành lí, Thiên tìm đến khu Thực nghiệm nơi Jimmy, thiên tài phát minh và chế tạo vũ khí của The Cross. Vừa bước vào khu thực nghiệm là Thiên phải hụp đầu xuống tránh một luồng đạn như vũ bảo. Vừa định thần xong là nhận ra ngay kẻ vừa nã đạn về phía mình...Một anh chàng tóc đỏ đeo cặp kính bảo vệ mắt day cộm
- Vẫn bén nhỉ, Thiên?
Jimmy tháo cặp kính của mình ra đặt xuống bàn, trên tay cậu ta là một chiếc vòng tay kì lạ với tia la-de màu xanh và cò súng nằm gọn trong tay.
- Tôi nghe nói cậu vừa được cho đi nghỉ phép phải không ?
-Đúng vậy !-Thiên tự hào trả lời
- Theo tôi...
Jimmy dẫn Thiên đến một góc của khu thực nghiệm, cách biệt hoàn toàn với sự nguy hiểm đến từ các loại vũ khí mà các kỹ sư vừa phát minh. Jimmy lấy từ trên bàn một chiếc hộp kính, nói:
- Đây là cặp kính được thiết kế đặc biệt cho cậu, nó làm cho màu mắt vàng của cậu thay đổi thành màu đen bình thường. Ngoài ra nó còn nôi trực tiếp đến mấy chủ của The Cross cho phép cậu truy cập thông tin của bất kì ai....... Rang giữ nhé!!
- Cảm ơn anh, Jimmy!!-Thiên cầm lấy rồi cho vào ba lô.
- Còn đây là kiếm của cậu- Jimmy giao cho Thiên một thanh kiếm... ngắn 20cm- Đã được thu nhỏ, không thể phát hiện bằng máy dò kim loại hay x-quang. Bạc nguyên chất đấy.
- Ok..thanks - Thiên nhận lấy thanh kiếm
- Đây là hộ chiếu, visa, của cậu..... và ngài Tom đã đặc cách cho cậu một thẻ ATM tài khoản 1 triệu đô la... Đổi tất cả loại tiền cậu muốn.- Giơ 1 cái phong bì trước mặt Thiên
-Cảm ơn anh, Jimmy- Thiên cho tất cả vào ba lô-gửi lời chào S team cho tôi nhé. Nói họ nếu muốn tìm tôi thì biết tìm ở đâu rồi.. Đặc biệt là con nhỏ S3rd đấy!
- Được.... Chúc cậu đi chơi vui vẻ S1st!!!- Jimmy bắt tay Thiên một cách trang trọng
Sau khi giải quyết xong đống giấy tờ mà theo Thiên là "cực kì phiền phức" của Tom, Thiên leo lên taxi phi thẳng ra sân bay mua ngay một vé đi Việt Nam. Trên chuyến bay, chẳng hiểu ma xui quỉ khiến thế nào, mà cậu đứng bật dậy hét to:
- NGHỈ PHÉP!!!!!! VIỆT NAM, TA ĐẾN ĐÂY.
Chap 3: Sa Thải..Vì sao ư?...Tôi thích.....Vây thôi?
Cùng lúc với nhân vật nam chính của chúng ta đang bị các cô tiếp viên mắng vì tội gây mất trật tự. Thì ở Việt Nam, tại vũ trường HELL ( tự chế đấy ạ !)... Trong tiếng nhạc tưng bừng, ánh đèn chớp nháy liên tục, những con người ăn mặc thiếu vải là ba cô gái... Ngoại hình cô nào cũng xinh đẹp, nhí nhảnh tựa thiên thần. Ba cô đã làm xao xuyến biết bao những chàng trai tuổi mới lớn có mặt ở đây.... Nhưng họ đã phải nghĩ lại khi cả ba đang ôm hôn ba chàng trai to con, lực lưỡng.....
Mãi lúc sau...như đã hẹn trước, cả ba buôn ba chàng trai ra rồi phán chung một câu xanh rờn:
- Tôi muốn chia tay với anh !
- Em đùa vui quá đấy Mai à !- Anh chàng #1 phẩy phẩy tay
- Anh không nghĩ là em cũng biết nói chơi đấy, Vy ?- Anh chàng #2 nốc rượu
- Em tối nay đáng yêu quá đó Giang à!!-Anh chàng #3 nói
Cả ba cô nhìn nhau rồi cười khẩy, đồng loạt cả ba cầm ly rượu của mình tạt thẳng vào mặt ba chàng, lại tiếp tục nói cùng lúc:
- Tất cả đã chấm dứt rồi ! BYE cưng, tìm bon em là bọn em "giết"* đó .
*(Chú thích: gia đình Thảo Vy là một băng mafia khét tiếng nhất Việt Nam-Sau này đồng nghiệp của Thiên S3rd là người làm CỎ hết băng mafia này)
Nói xong, cả ba đứng dậy rồi bước ra khỏi Vũ trường Hell, mặc kệ sự sửng sốt và trắng bệt của ba anh chàng. Cả ba nhảy vào con BMW của mai rồi phóng đi. Giang lên tiếng :
- Kể ra cũng uổng, anh đó đã giúp mình thỏa mãn mỗi đêm.
- Ôi dào !- Mai vỗ vai bạn mình - Còn khối anh sẵng sàng vì cậu cơ mà Giang... Hình như là 40, 50 chàng gì đó phải không Vy
- Đâu...80 chứ!!!- Vy từ băng ghế sau lao lên hôn vào má Giang- Mà nè Mai, Chuyện cậu với anh chàng quản gia thứ 99 thế nào rồi
- Đêm nay mình sẽ cho hắn cuốn xéo...quá nhạt nhẽo- Mai cười gian
- Ngay bây giờ luôn đi- Giang hớn hở nói- Mình thích cảnh cậu đuổi việc các chàng quản gia lắm(t/g: con này là biến thái nhất bọn)
- OK- Mai gật đầu cái rụp
20 phút sau, tại căn biệt thự rộng 4000 mét vuông của nhà họ Lý ( mới là cái nhà thôi, còn cái sân nữa)
Mai thản nhiên lái chiếc BMW của mình vào bãi đậu xe mà không để ý là suýt nữa thì tông trung ba bảo vệ cổng và sáu người làm vườn. Nhảy ra khỏi xe bước vào nhà là 2 hàng người hầu dài đứng ra nghênh đón. Phẩy tay ý định bảo họ đi đi, Mai đến bên chàng quản gia đẹp trai cực kì của mình, hỏi:
- Quân, tôi hỏi một chút !
- Vâng thưa tiểu thư .
- Anh phục vụ cho nhà tôi bao lâu rồi ?
- Dạ, 3 tuần ạ!
- Chúng ta quen nhau bao lâu nhỉ?
- Dạ, 1 tuần ạ!
- Bao nhiêu đêm cậu đến phòng tôi rồi nhỉ?- Mai xuống giọng , chỉ để Quân và bạn mình nghe thấy
- Ơ.... Thưa tiểu thư......5 đêm ạ!- Quân run rẩy trả lời
- Một quãng thời gian dài nhỉ ?-Mai tủm tỉm- Quân, hãy về nhà ngủ một giấc đi, mai cậu khỏi đi làm
- Ơ..
- Cả ngày mốt, ngày kia cũng không cần luôn - Mai chờ cho anh ta hít một hơi sau xong mới nói - Quân, Cậu bị đuổi việc.
- Tôi hiểu, tôi sẽ đi thu dọn hành lí- Quân nói như muốn khóc, nhưng cũng lặng lẽ bước đi
Sau khi Quân đi khỏi, hai con bạn của Mai mới lao vào, Giang thì xoa đầu Mai, Vy thì vỗ tay đen đét khen ngợi kỹ nang "đá + đuổi việc" của bạn mình
Chap 4: Họp gia đình
- Các quý cô có vẻ đang rất vui vẻ, nhỉ??
Một giọng nói điềm tĩnh vang lên khiến bộ ba giật mình, người vừa lên tiếng là một người đàn ông trung niên, tóc hoa râm, gương mặt thuộc loại điển trai trong cái tuổi của ông. Bên cạnh ông là một người phụ nữ trông khá trẻ, gương mặt có phần nào đó giống Mai. Trông hai người như vừa đi dạ hội về vậy
- Ba.. mẹ !!!-Mai ấp úng- Hai người về sớm vậy ?
- Cháu chào hai bác !- Vy và Giang cúi đầu
- Tiệc kết thúc sớm!-Bà Lý nói- Cũng may là về sớm, nếu không làm sao thấy được con đuổi quản gia thứ 99 hã ?
- Hì.....anh ta vô dụng, thế thôi ạ !-Mai huých vào người Giang và Vy- Thôi, tụi con xin phép lên phòng ạ !
- Đứng lại đó Lý Thanh Mai! - Ông Lý nói- Vy, Giang.... Ta sẽ cho người đưa hai đứa về, còn Mai....chúng ta có một cuộc họp gia đình
- Ơ dạ!- Giang và Mai cúi đầu, họ quá rõ Ba mẹ Mai có thể đáng sợ đến mức nào. Họ lặng lẽ chuồn ra ngoài, không quên chào tạm biệt Mai
10 phút sau tại phòng ăn của nhà họ Lý
Không khí im lặng bao trùm lên căn phòng, lần gần nhất họp gia đình, Ông Lý đã đập tan cái bình gốm gia bảo của nhà họ, Vì vậy người hầu đều lản đi nơi khác, chổ nào cũng được, miễn là cách xa phòng ăn 10 mét
Thêm 1 phút căng thẳng trôi qua, bà lý lên tiếng trước:
- Mai, ta muốn nói chuyện với con về tình hình học tập của con
- Ơ...a...ơ
- Chúng ta vừa gặp thầy hiểu trưởng của con- Ông Lý tiếp lời- Ông ấy kể cho ta về các mối quan hệ của con với các thầy giáo ở trường.... Ta mặc kệ chúng, cái ta quan tâm là học lực của con, nó đã xuống dưới mức trung bình được một tháng rồi !
- Chính vì vậy..... Ta đã ra quyết định- Bà Lý nói- Thứ hai tuần sau chúng ta sẽ tới trường của con và tuyển một quản gia kiêm gia sư... Rõ chưa ?
- Dạ vâng!- Mai nuốt nước bọt gật đầu, cô đã cực kì rõ tính cha mẹ mình, được vui chơi tùy ý đã là một sự khoan dung lớn rồi.
-Tốt !- Ông Lý gật đầu- giờ đi ngủ đi, con có 5 ngày để tuyển thử vài người.....
- Vâng!- Mai đứng dậy rồi phóng thẳng lên phòng. Rút điện thoại ra nhắn tin kể chuyện cho hai con bạn đên thâu đêm mới chịu đi ngủ.
Chap 5: Tìm chổ ở
- Oasp~!!!- Thiên ngáp dài sau khi xuống khỏi máy bay, đêm qua cậu đã bị mấy cô tiếp viên, hành khách "chiếu cố" một cách nồng nhiệt, nên không thể ngủ được, cứ 30 giây là lại có một cô tìm đến chổ ngồi của cậu bắt chuyện
Việc đầu tiên Thiên làm khi ra ngoài sân bay Tân Sơn Nhất là nhảy vào một tiệm bánh chén một bữa ra trò. Thiên chưa từng ăn các món này, nên cậu ăn, ăn, ăn.... rất nhiều. Những thực khách ở đây nhìn Thiên với hai suy nghĩ:
- Hắn ta có phải con người không vậy... chiếc hotdog thứ 10 rồi !!- Đó là của các chàng trai
- Trời ơi... người đâu mà đẹp trai quá !!!- Đó là suy nghĩ của các cô gái học sinh và cả những bà ba bốn chục tuổi (t/g: Ơ..lão này không thối tiến)
Thiên đã được khuyến mãi 50% tổng giá tiền bánh mà mình đã ăn và hai chiếc hamburger đem về từ cô gái thanh toán tiền. Dù vậy, Thiên cũng chả hiểu tại sao mình lại được ưu đãi thế........
Tham quan thành phố một hồi, Thiên bắt đầu lịch trình mà mình đã vạch sẵn từ nhiều tuần trước cho kì nghĩ. Mò mẩn trong ba lô một hồi, Thiên rút ra 1 tờ giấy danh mục như sau:
1. Kiếm chổ ở ( không quá sang trọng, không quá kiêu kì và đặc biệt là rẻ)
2. Đi học ( Trường nào cũng được, miễn sao làm mình cảm nhận được đời học sinh)
3. Kiếm việc làm ( tất nhiên không phải rướt cái của nợ Devil Hunter vào thân)
4. Kiểm tra hành tung của các Demon hiện diện trong thành phố (Bệnh nghề nghiệp)
.
.
.
101. Đi du lịch ở các địa danh nổi tiếng ( không tới hang động... nơi có ánh sáng)
Đọc xong, Thiên nhét tờ giấy vào túi rồi đến nhà trọ dài hạn mà cậu đã nhìn thấy lúc sáng, bấm bấm chiếc chuông trên bàn tiếp tân, một ông lão già nua lù lù xuất hiện, nói:
- Con muốn gì con trai ?
- Dạ!- Thiên lễ phép nói- Cho cháu thuê một phòng ạ, cháu sẽ thuê dài hạn nên cháu sẽ gửi trước bác hai tháng tiền phòng
-Ồ!- Ông lão xoa đầu Thiên mỉm cười- Những chàng trai như cháu bây giờ rất hiếm đấy, vừa đẹp trai, lại vừa lễ phép, hiền lành.
- Dạ, cảm ơn ông!- Thiên rút từ túi quần ra xấp tiền cậu mới đổi lúc sáng- Hai tháng hết bao nhiêu ạ?
- 2 Triệu đồng-Ông lão nói, rồi cười khùng khục trước thái độ lúng túng của Thiên trước xấp tiền- Mới đến Việt Nam hã ?
- Dạ-Thiên gãi đầu rồi đưa ông tiền- Đây ạ !
- Dư 50000!- Ông đếm- được rồi, tầng trên cùng, phòng 51 nhé, Đây là chìa khóa của cháu!
Thiên nhận chìa khóa rồi cúi chào ông chủ, leo lên cầu thang tới phòng 51, bên ngoài là sân thượng nên có lẽ nơi này rất phù hợp với cậu.
Tra chìa khóa vào ổ, vặn... rồi mở của ra, bên trong tối đen như mực, Thiên không phải sợ bóng tối, cậu chỉ không ưa những nơi không có ánh sáng. Cẩn thận kiểm tra xem bên ngoài có ai không, Thiên đóng cánh cửa lại rồi búng tay...
Lập tức bàn tay của Thiên phát sáng mạnh mẽ, chói lòa như một mặt trời tí hon. Thiên hất cánh tay tới trước lập tức luồng sáng ấy bay khỏi tay cậu tạo thành một quả cầu sáng rực rỡ lơ lững giữa phòng.
Lần mò một lúc cậu cũng tìm ra được công tắt đèn điện, sau khi ánh sáng từ đèn soi rõ căn phòng, Thiên búng tay cái nữa làm quả cầu ánh sáng biến mất, rồi nhìn sơ lược căn phòng một vòng.
1 giường ngủ với ga trải giướng trắng tinh, 1 tủ đồ, 1 chiếc bàn và ghế bằng gỗ sồi, 1 phòng tắm sạch sẽ..... Quá đủ cho Thiên.
Phóng mình lên giường, cầm remote mở tivi lên xem, hết mở kênh này đến kênh khác, xong rồi đi tắm. Sau khi đã thay bộ đồ thoải mái hơn, Thiên mới mở ba lô lấy ra một cuốn sổ tay và một cây bút bi. Mở sổ ra là tên và số điện thoại, địa chỉ,..... của các trường học tại Thành Phố này, Cậu đã mất nguyên một ngày để tìm hiểu tất cả.
- Để coi, học trường nào đây nhỉ???- Thiên cắn bút và bắt đầu tìm kiếm thông tin bằng cách.... gọi điện thoại cho từng trường một
Chap 6: Ra tay hành hiệp
Sau một buổi tối và sáng tìm hiểu và quyết định, Thiên đã chọn trường Quốc Tế Intellignet, nằm cách nhà cậu khoảng hai mươi phút chạy xe bus, đây là ngôi trường nổi tiếng nhất nước, quy tụ toàn con nhà quý tộc và thần đồng có chỉ số IQ trên 180. Một ngôi trường có vẻ rất hợp ý Thiên vì nó có khâu tuyển học sinh rất chất lượng. Học sinh sẽ làm một bài thi, số điểm, cách giải, cách diễn đạt sẽ được đích thân thầy hiệu trưởng, là nhà khoa hoc danh tiếng nhất Việt Nam kiểm tra rồi căn cứ vào đó xếp lớp
Sau 1 hồi nói chuyện với Tiến Sĩ Lê Trọng Huy, cũng là hiệu trưởng trường Intelligent, Thiên đã ấn định giờ gặp mặt là 4h30 chiều, vậy nên cậu còn 2 tiếng trước cuộc thi. Vậy nên Thiên phóng thẳng ra ngoài mua sắm một ít đồ dùng cần thiết cho mình, 1 chiếc laptop, một chiếc xe đạp vì cậu luôn muốn được đạp thứ này. Cất tất cả vào phòng mình rồi cậu ra đường dạo chơi một chút. Đi đến đâu là Thiên được dòm ngó tới đó, phần lớn là từ các nữ sinh, có một vài bạn cũng đến bắt chuyện với Thiên, còn cậu thì chẳng thấy phiền chút nào mà chỉ nghĩ:
- Người ở đây thân thiện ghê ta......!!!
Trên tay hiện giờ là một cây kem mua từ bác bán hàng bên đường. Đang cố tìm cách vượt qua một ngã ba thì một tiếng la thất thanh vang lên:
- Cướp!!.. Bớ người ta cướp!
Ngay sau đó là nguyên ba chiếc xe phóng qua mặt cậu, trên mỗi xe là ba thanh niên ăn mặc bụi bặm, đầu tóc nhuộm xanh đỏ đủ kiểu. trên tay của tên ngồi trên xe chạy giữa là một chiếc túi xách đính hộp cườm rất có giá trị. Cũng may thị lưc của cậu rất mạnh, nên có thể dễ dàng nhìn nhận sự việc
Đang định đứng dậy thì lập tức một toán người áo đen đeo kính râm nhìn như xã hội đen chay qua suýt chút giẫm lên người cậu, có vẻ đó là nhóm vệ sĩ của ai đó bởi vì ngay sau đó một người đàn ông trung niên và một phụ nữ trẻ đẹp ăn mặc sang trọng ( t/g: các bạn biết là những ai rồi chứ, vâng, chính là cha và mẹ Mai, Ông bà Lý). Bà Lý run rẩy nói:
- Làm thế nào đây anh, thẻ, giấy tờ, hồ sơ, em đều bỏ trong đó hết!
- Bọn vệ sĩ vô dụng!- Ông Lý nguyền rủa- Bọn nó mà không lấy lại được cái túi thì chết với anh.
Chẳng cần đắn đo suy nghĩ nữa, Thiên bật dậy cực nhanh rồi lao ra đường theo hướng mà các vệ sĩ vừa chạy qua, sử dụng khả năng chạy với vận tốc cực nhanh của mình, dần dần, tốc dộ khiến cho Thiên trở thành một cái bóng mờ ảo. Chỉ mất có 5 giây, Thiên đã vượt mặt các bảo vệ rồi dần dần ngày một tiến gần bọn cướp ngu ngốc đang vờn các vệ sĩ. Đúng vào lúc Thiên chạy song song với chúng, cậu đặt tay mình lên đầ xe của một chiếc rồi bật lên, đá một cú xoay vòng 360 độ vào mặt của sáu kẻ xấu số, tống văng chúng ra khỏi xe lăn lộn mấy vòng trên đường, hai chiếc xe thì trượt dài một đoạn khá xa.
"Anh em" của 6 gã kia dừng xe lại, ào tới kiểm tra bọn dang nằm rên rỉ trên mặt đường. Nhìn chằm chằm vào Thiên đang khoanh tay đứng đó, một tên lên tiếng:
- Mày làm phải không?
- Ừ, có mình tôi đứng đây thôi mà... ban ngày ban mặt, dám dở trò cướp cạn hã?- Thiên thản nhiên đáp.
Tên mặt sẹo trong số "3 tên lành lặn" lao vào đấm vào mặt Thiên, nhanh như chớp cậu né đầu qua một bên làm cho cú đấm của gã kia chỉ trúng vào không khí. Chụp lấy cánh tay cơ bắp của gã, giựt một cái về hướng mình đồng thời giơ đầu gối lên thúc vào bụng gã mặt sẹo một cú khiến gã ôm bụng ho khan, rồi bất tỉnh nhân sự.
- Còn thằng nào nữa không ?- Thiên bẻ tay đe dọa- Không thì đưa cái túi đây.
-Đây thưa anh!- Tên tóc đỏ sợ hãi đưa cái túi cho Thiên.
Thiên nhận lấy cái túi rồi móc tiền ra đưa cho hắn:
- Đây, lấy số tiền này mà chữa bệnh, còn dư thì mua thuốc tẩy màu tóc đi nhé.
- Dạ, em cảm ơn- Tên cướp cuối đầu rồi chuồn đi cùng đồng bọn
Đi bộ một quãng thì Thiên bắt gặp cảnh tượng Ông bà giàu sang lúc nãy đang mắng các vệ sĩ giữa thanh thiên bạch nhật. Thận trọng tiến lại gần, cậu lên tiếng cắt ngang tràng "cải lương" của người đàn ông.
- Dạ, cho cháu hỏi cái túi nà có phải của ông bà không ạ ?
- Trời ơi, túi của tôi- Bà Lý giật lấy ôm chầm cái túi vào người
- Chàng trai của ta- Ông Lý vỗ vai cậu- Làm thế nào mà cháu lấy lại nó được?
- May mắn thôi ạ!- Thiên gãi đầu
- Các cậu thấy chưa- Ông Lý quat các vệ sĩ- Thấy chàng trai trẻ này chưa, lo mà học hỏi cậu ấy đi.
-"cháu phóng với vận tốc 25m/s thì làm sao họ học theo được"- Thiên cười khổ sở trong bụng.
- Làm sao chúng ta có thể đền đáp cháu đây? -Bà Lý hỏi
- Mấy giờ rồi ạ? -Thiên hỏi một câu chẳng mấy ăn nhập với câu hỏi
- 4h20.. nhưng!- Ông Lý xem đồng hồ đeo tay
- Chết cha...- Thiên ôm đầu gào lên- Cuộc thi... xin lỗi các bác, cháu bận thi cử rồi ạ!! Tạm biệt hai bác ạ.
Thiên chào tạm biệt họ rồi phóng vọt đi dù Hai Ông Bà Lý đang gọi cậu phía sau.
Vài phút sau, cậu có mặt tại phòng hiệu trưởng của tiến sĩ Lê Trọng Huy. Thiên gõ cửa thì bên trong vang lên tiếng nói:
- Vào đi, cửa không khóa!
Thiên bướ vào và cúi chào Thầy, trông thầy Huy có vẻ là người đã có tuổi tác nhung ánh mắt vẫn rất tinh tường. Thầy Huy nhìn Thiên từ trên xuống dưới, nói:
- Em chắc hẳn là Dương Chấn Thiên ?
- Vâng ạ
- Đến rất đúng giờ... tôi thích thế!- Thầy Huy mỉm cười- Ngồi xuống đi, chúng ta bắt đầu làm kiểm tra.
- Dạ- thien gật đầu rồi ngồi xuống, bắt đầu bài kiểm tra của mình.
Đêm hôm đó
Tại Tổng Bộ của The Cross... Chi nhánh trung tâm đặt tại sa mạc Sahara
Một căn phòng ảm đạm cực kì, không khí nặng nề bao trùm lấy từng người trong phòng.
Đây chính là Phòng họp của S team
Có tất cả là 6 thành viên đang có mặt trong căn phòng, ai nấy cũng đều đeo mặt nạ che nữa trên gương mặt*, tất cả ai nấy đều căng thẳng cực độ... Người ngồi đầu bàn mang mặt nạ bạch kim và tóc mái che nửa mặt lên tiếng:
- S1st đi nghĩ mát, mà không nói với chúng ta..... Các cậu hiểu rõ vấn đề chứ ?
- S3rd!!- Cô gái đeo mặt nạ công cười hinh hích- Lại sắp có náo loạn đây
- Ý cậu là sao S5th- Một người khác, đang ngồi gác chân lên bàn nói
- Con nhỏ đó chỉ nghe lời có một mình Chấn Thiên- S5th nói tiếp- Thử tưởng tương một con hổ đói mà không có xích xem...... Cậu rành nhất về họ mà S2nd !
- Tớ biết, mấy ngày nữa con bé về - Chàng trai đeo mặt nạ bạch kim, S2nd hỏi
- 7 ngày 4 giờ và 42 phút 65 giây- Một cô gái đang cúi gầm vào cuốn sách nói- Và tớ không thể nhìn thấy trước được những gì S3rd có thể làm đâu, Tương lai có thể thay đổi.
- Rồi- S2nd đứng dậy- Trong thời gian S1st vắng mặt, S2nd tớ sẽ thay cậu ấy lãnh đạo S team, có vấn đề gì không?
Không có tiếng phản đối mà cũng chả ai nói gì
- Tốt.... vậy đây là mệnh lệnh tiếp theo của tớ...... Từ đây cho đến lúc S3rd về, các cậu phải tập luyện sơ tán cho các nhân viên The Cross ....... S10th , dùng năng lực của cậu báo cho S4th và S6th câu giờ càng lâu càng tốt, nhưng S7th đã nói thế thì chắc không thay đổi được!
- tớ đã nói rồi........... Tương lai có thể thay đổi- S7th nói tỉnh bơ
- Rồi, quyết định vậy nhé- S2nd nói- S team, giải tán........
* Chú thích... :Các thành viên S team không được phép tiết lộ gương mặt của mình cho người ngoài đề phòng có gián điệp , chỉ có thành viên S team và bộ chỉ huy biết mặt họ. Trường hợp của Thiên là do cậu ta thấy việc này quá rắc rối, nhưng luôn bỏ mặt nạ trong ba lô.... Mặt nạ của Thiên làm bằng hợp kim Platinum, kim loại duy nhất chịu được sức mạnh cực hạn của cậu
Chap 7: Náo loạn
- Tiểu thư... Đã 7h rồi ạ!
Tiếng của Quản gia riêng của cha mẹ Mai vang lên. Đêm qua là một đêm khó ngủ cho cô, đầu cô giờ vẫn còn ong ong lên vì rượu. Leo xuống giường làm vệ sinh cá nhân xong, thay đồ rồi xuống phòng ăn ăn sáng.
Thức ăn vẫn như nhiều mọi ngày, cho dù sức cô ăn chỉ được một phần nhưng như thế vẫn là quá nhiều cho ba người. Cô mặc kệ, ngồi xuống bàn ăn, cô có thể nghe được tiếng của cha mình đang ngày một tiến gần căn phòng:
- Anh nói sao cơ... Không tìm được bất kì thông tin nào về chàng trai đó ư?
- Vâng thưa ông chủ... Chúng tôi thậm chí còn không tìm được tên của cậu nhóc đó.
- Hừ ! thôi được rồi...- Ông Lý mở cửa phòng ăn, Bà Lý theo ngay sau ông.
Mai cũng chả nói gì, bất cứ chuyện gì liên quan đến con trai mà lại phát ra từ cha mẹ thì cô hoàn toàn làm lơ không để ý. Vì vậy mà phòng ăn nhà cô lại trở về im lặng như ngày nào.
- Con ăn xong rồi !
Mai đứng dậy khỏi bàn ăn rồi chào bố mẹ đi học, Cha Mẹ cô đều không quên dặn dò cô phải học hành đàng hoàng, nhung có vẻ như Mai không lấy điều đó làm quan trọng.
Leo lên chiếc BMW của mình rồi phóng ra ngoài với tốc độ 100km/h, người đi đường ai nấy đều kinh hoàng khi một chiếc xe phóng quá nhanh, càng kinh hãi hơn khi người lái lại là một cô gái siêu xinh đẹp
Phóng đến một ngã tư là từ hai phía hai chiếc Ferrari đỏ nhập bọn với cô. Là Vy và Giang, hai cô này xem ra chả có vấn đề gì với số lượng xe sang đang mò theo phía sau cả.
Gần đến trường cả ba đồng loạt giảm tốc độ... Dù ăn chơi cỡ nào thì họ cũng phải thể hiện mình là bộ ba miss teen của trường Intelligent.
Đỗ xe vào gara, bộ ba nhanh chóng trở thành tâm điểm của ngôi trường, ở đây thật sự thì chẳng ai biết được ba nàng Nhất, Nhì, Ba miss teen lại là playgirl đình đám nhất hiện nay ở các quán bar, Vũ trường....
-Này.....cậu biết gì chưa Mai ?- Giang khoác vai con bạn mình- Trường mình dang náo loạn vì sắp có học sinh mới đấy.... Đêm qua nghe con Thảo nói.
- Trai hay gái thế ?- Mai thắc mắc
- Con Trai... Nghe nói tên đó đã biến bài kiểm tra của thầy Huy thành bài tập cho trẻ mẫu giáo, giải trong vòng 30 phút. Số điểm 100 trên 100, thầy Huy nói rằng bài làm cực kì hoàn hảo
- Có một thiên tài như vậy thật sao ? -Vy sửng sốt
- Ừm.... Và tin này còn tuyệt hơn, cậu ta cực kì đẹp trai và sẽ học lớp 12A chúng ta!
- Sao.........nữ hoàng miss teen có định thâu tóm cả anh chàng đó không vậy?- Vy huých huých vào vai Mai
- Để xem đẹp trai cỡ nào đã- Mai cười gian manh.
Sau khi có tiếng chuông vào lớp, các thành viên 12A đã có mặt đầy đủ. Thầy chủ nhiệm của họ, thầy Trung bước vào, đây là một trong các giáo viên trẻ nhất trường nên cũng không nằm ngoài phạm vi "phủ song" của bộ ba, Mai có thể thấy được cái nháy mắt thân mật của Giang dành cho thầy.
- Lớp ta hôm nay có một học sinh mới- Thầy Trung dõng dạc nói- Em vào đi
Ngay khi học sinh mới bước vào lớp là cả lớp lập tức trở nên náo loạn hoàn toàn, đặc biệt là những tiếng nói râm ran từ các bạn nữ, một vài bạn nữ bỗng dưng xịt máu mũi khi nhìn thấy học sinh mới này
- Sao, Mai...... cậu.....này, cậu còn đó không Mai- Giang vẫy vẫy tay trước mặt Mai nhưng có vẻ hồn phách đã đi khỏi người cô từ lúc nào, mắt cô thì dáng chặt vào học sinh mới.
- Im lặng- Thầy trung gào lên khiến cả lớp im thin thít- Em tự giới thiệu mình đi...
- Vâng thưa thầy, Chào các bạn....... tên mình là Dương Chấn Thiên.- Thiên cúi gập người chào cả lớp khiến các bạn nữ ré lên- Mình mới đến Việt Nam nên còn hơi lạ lẫm với lối sống ở đây... Rất mong các bạn giúp đỡ
Chap 8: Hot boy là gì??... Nó có ăn được như Hotdog không?
Sau màn chào hỏi cực kì lịch sự của Thiên, vị trí của cậu trong lòng các bạn ở lớp ngày một cao hơn, đặc biệt là các bạn nữ. Còn về Mai... đây là lần đầu tiên cô thấy người đẹp trai đến mức đó, cho dù cô rất ghét bọn con trai mọt sách mang kính, nhưng cô có một cảm giác lạ lùng rằng cặp kính đó đang đánh lừa mình.
- Em tự chọn chổ ngồi nhé Thiên !!!
- Dạ... Mình có thể ngồi đâu đây ?- Thiên nói với cả lớp, đồng thời cũng kéo các bạn nữ ra khỏi trạng thái mơ màng.
Lại thêm một cuộc náo loạn nữa, lần này là cuộc chiến tranh dành Chấn Thiên, mà sự việc còn hay hơn khi chính các bạn nam sinh cũng tham gia rất nhiệt tinh. Lần này thì thầy giáo cũng chào thua, bó tay ngồi đó. Mai nhìn quanh rồi cười nhẹ một cái, toan đứng dậy nhưng giọng nói từ bàn bên cạnh như ấn cô ngồi xuống một cách thô bạo:
- Mình tên là Trần Hương Giang, mình rất vui nếu bạn có thể ngồi với mình !
Khóe môi thầy Trung giật giật nhưng có vẻ không ai thấy trừ Mai, Giang và Vy, mà đối với ba nàng thì việc đó quá bình thường.....
- Vậy thì mình không khách sáo !- Thiên mỉm cười đi xuống bàn của Giang rồi ngồi xuống.
Mai cảm thấy hơi hơi khó chịu.... Cô cảm thấy như mình vừa mất đi một món đồ ưa thích vậy. Hy vọng thêm được Thiên vào cái Hậu cung của cô đã bị Giang làm bể một miếng lớn... Chưa ai thoát được nụ cười của con nhỏ nay cả
Suốt buổi hoc, Mai không ngừng liếc qua bàn Thiên và Giang, cô nhận ra là Giang không hề rời mắt khỏi Thiên, còn Thiên lại không hề rời mắt khỏi.... cái bảng và quyển vở. Bị một trong ba hot girl nhìn kiểu đó mà vẫn còn rất tập trung. Kiểu con trai như Thiên thì Mai mới thấy lần đầu
Giờ ăn trưa.
- Giang, tớ có chuyện muốn nói !- Mai kéo Giang ra khỏi Thiên khi hai người đang nói chuyện rôm rả, Vy đang đọc sách cũng chạy theo hai cô bạn mình.
- Cậu làm gì vậy ?- Mai nghiến răng- Chẳng phải lúc sáng cậu còn ủng hộ mình chuyện thâu tóm Thiên, sao giờ lại......
- Đó là nếu Thiên là Hotboy, đằng này lại là siêu Hotboy- Giang thản nhiên nói- Đâu thể để cậu hưởng thụ một mình các anh chàng siêu hấp dẫn chứ
- Giang.... cậu- Mai nói
- Thôi... cho em can, mệt hai chị quá, chỉ là một tên con trai thôi mà sao lại xích mích vậy- Vy can hai người lại- bình tĩnh đi.
- Hừ...tùy!!!!- Mai nói với Giang- Nhưng nếu cậu ta thích tớ thì cậu cấm sờ vào đấy.
- Được thôi!!- Giang cười tươi rói rồi cả ba dắt nhau vào căn tin
Căn tin bây giờ giống hệt lớp học lúc nãy, và nguyên nhân cũng giống hệt. Dương Chấn Thiên đang ngồi ăn trưa một mình cạnh cửa sổ. Ánh nắng chói chang của trưa hè chiếu vào mặt Thiên nhưng có vẻ cậu cũng rất thích thú với điều đó
Bộ ba ngồi xuống một chiếc bàn gần đó tự nhiên ăn trưa. Bỗng một nhóm học sinh tiến đến bàn của Thiên. Mai nhận ra nhóm này, là 4 princes của Trường Quốc Tế Intelligent mà các thành viên đều là người nước ngoài, và họ đều mong có muốn có thành viên thư 5 là người Việt Nam, và Thiên nói tiếng Việt cực chuẩn, cả chất giọng cũng giống hệt.
Ngay lập tức cả căn tin xôn xao lên, hàng trăm phỏng đoán được đưa ra, ai nấy đều tự hỏi liệu nhóm 4 princes có trở thành 5 princes không. Tất cả đều im lặng, họ nói chuyện khá nhỏ. Bỗng Thiên nói to:
- Hot boy là gì??... Nó có ăn được như Hotdog không?
Một tràn cười bùng vỡ, ngay cả bộ ba playgirl cũng cười ngặt nghẽo trước thái độ của Thiên. Thủ lĩnh của 4 princes đành giải thích bằng một tràng tiếng Việt. Nhưng Thiên chỉ cười rồi nói:
- Vậy ý cậu là họ sẽ đối xử với tôi như một ngôi sao gì gì đó hả
- Đúng- THủ lĩnh 4 princes nói
- Tôi xin từ chối- Thiên đứng dậy- Tôi không thích như vậy, tôi chỉ muốn mọi người đối xử với tôi bình đẳng, chứ không phải tâng bốc lên trên trời chỉ vì có vẻ ngoài ưa nhìn.
Ngay sau khi Thiên kết thúc câu nói của mình, một tiếng ồ vang lên từ tất cả những người có mặc trong căn tin. Thiên ngày càng khiến mọi người nể phục hơn... một tấm lòng cao thượng chỉ một mình cậu có.
Mai ngày càng cảm thấy thích Thiên hơn và trong đầu đã vạch sẵng đường đi nước bước để tóm cậu, khiến cho cậu chỉ thuộc về mình.
Chap 9: Tuyển chọn
Mới đó mà đã 5 ngày trôi qua kể từ khi Thiên đi học tại trường Intelligent. Dậy sớm vệ sinh cá nhân, thay đồng phục rồi phi lên xe đạp lao đến trường... Trực giác của cậu cho biết hom nay sẽ có chuyện gì đó xảy ra.
Sau 30 phút đạp xe cùng với ba cái vé phạt do lao quá 120km/h, Thiên cũng đã đến được trường Intelligent. Không khí trường học hôm nay khác hẳn mọi ngày, trang nghiêm hơn, nề nếp hơn và đặc biệt là nề nếp hơn mọi ngày rất nhiều. Nhìn qua nhà xe thì Thiên thấy ngoài xe của Bộ Ba thì hôm nay còn có thêm một chiếc xe Limo màu trắng cực kì sang trọng
Bước vào lớp, Thiên hơi ngạc nhiên khi chả có bóng dáng một đứa con trai nào trong lớp..Con gái thì thiếu mất một người luôn là tâm điểm của lớp này: Thanh Mai.
Vừa thấy Thiên là Giang lao vào tóm lấy cánh tay cậu rồi kéo xuống bàn, hỏi tới tấp:
- Thiên nè, bạn sẽ không tham gia cuộc tuyển chọn của gia đình Mai, đúng không ?
- Ơ.... bạn nói gì mình không hiểu ?
- Đừng có giả ngây ngô nữa anh bạn ạ!- Vy từ bàn dưới chồm lên nói- Con Trai trong trường này đang náo loạn cả lên đấy
- Tớ khong biết thật mà..- Thiên gãi đầu khổ sở
- Được rồi nghe đây chàng ngốc - Vy búng vào trán Thiên rồi nói- Gia đình Mai vốn là một tập đoàn rất nổi tiếng trên thế giới về tài chính, kinh tế, giáo dục,..... Họ tham gia vào mọi ngành nghề trong cuộc sống đặc biệt, họ là nhà tài trợ cho trường Intelligent. Mai vốn là con gái độc nhất của họ nhưng học lưc của cô ấy........... cậu thấy rồi đấy nhỉ?. Nhà Mai lại có truyền thống tuyển quản gia trẻ để họ có thể gắn bó lâu đời với gia đình. Chính vì vậy hôm nay ông bà Lý đã đến trường này để tuyển ra một quản gia kiêm gia sư cho Mai, Cậu hiểu thế có nghĩa là gì không??
- Có nghĩa là ngủ chung nhà, sống chung nhà, phục vụ riêng cho tiểu thư Lý Thanh Mai, Hotgirl số một Việt Nam này đấy..... Chính vì vậy lượng nam sinh đi ứng cử tỉ lệ là 99,99%.. Thiếu có mỗi Bạn không đấy Thiên- Giang vui vẻ nói
- Ủa vậy....
Thiên đang nói giữa chừng thì những giọng nói quen thuộc vang lên bên tai cậu, Cậu nhận ra những giọng này. Có tất cả là 4 người, trong đó có thầy Huy và Mai, giọng còn lạ là......
Chỉ vài giây sau, Thầy Huy bước vào lớp, theo sau là Mai, với Huy Mai hôm nay khá lạ lùng, trông cô có vẻ hiền lành, khép nép và..... đáng yêu hơn những ngày trước, giống hệt cô gái đó...
Theo sau hai người họ là những con người mà Thiên đã từng ra tay giúp đỡ. Chính là ông bà Lý, những người bị cướp giật hôm Thiên đi làm bài kiểm tra nhập học. Vừa nhìn thấy họ là Thiên reo lên:
- A!! là hai bác!
Có vẻ ông bà Lý cũng nhận ra cậu, Ông Lý vui vẻ nói:
- A, Chàng trai hôm trước đây mà
- Ơ... mọi người quen nhau sao ạ ?- Mai hết chỉ vào Thiên rồi lại chỉ vào cha mẹ mình
Bà Thiên bắt đầu kể lai cho mọi người nghe sự việc xảy ra vào ngày đó.... Tất cả mọi người đều chăm chú nghe. Sau khi bà LÝ kết thúc câu chuyện là lúc cả lớp reo ầm lên, ai nấy đều huýt sáo hay gào to tên Dương Chấn Thiên.
- Thiên quả là một học sinh hoàn hảo nhỉ- Thầy Huy gật đầu.
- Gì.... ý anh đây là Dương Chấn Thiên mà nãy giờ anh hết lời ngợi ca sao anh Huy ?- Ông Lý ngạc nhiên
- Phải, Thiên là một học sinh tốt, gương mẫu, rất kỹ tính và đặc biệt là rất có trách nhiệm.... Học lực lại nằm ở vị trí dẫn đầu với 6 bài kiểm tra đạt số điểm hoàn hảo.... Anh nghĩ sao ???
- Thiên, cháu nghĩ sao nếu về làm quản gia nhà Ta nhỉ ?- Bà Lý đề nghị, lớp học chợt im thin thít.
- Dạ... ơ... cháu- Thiên ấp úng.
- Kiêm luôn chức vụ là gia sư cho con gái ta !- Ông Lý kéo cô con gái về phía mình, còn Mai đang nhìn Thiên như muốn nói:" đồng ý đi"
- Cháu không nghĩ cháu thích hợp vói công việc làm gia sư ?- Thiên nói
- Thôi nào.....-Ông Lý vỗ vai cậu- Coi như là chúng ta trả ơn nhé. (t/g: ông này kì cục, ai lại đi trả ơn bằng cách mời người khác về làm quản gia cho mình)
- Vậy thì......Cháu đồng ý với công việc này ạ- Thiên cúi đầu- "ít nhất thì nó còn đơn giản hơn việc tìm yuki-onna trong núi lửa"
CHAP 10: Quản gia riêng...
- Cạn ly !!!
Mai hớn hở gào lên trong một quán bar thuộc hạng sang nhất nước, nhưng nhanh chóng tiếng hét của cô bị nhấn chìm trong tiếng nhạc Rock "max volume"
- Cậu được lắm Mai- Giang nói với giọng hơi bực bội- Kiểu này thì chắc tớ dành từ bỏ hi vọng vậy...
- Dù em làm gì.....- Anh chàng đang vòng tay Giang nói- .... em cũng không nên từ bỏ Giang à !!
- Mai.... cậu có kế hoạch gì chưa ??- Vy nói- Tớ cảm thấy Thiên không phải loại người chết mê mệt cậu chỉ vì cậu quá đẹp đâu.
- Mình biết rồi !!!- Mai cười thầm
- Mai.... qua nhà anh chơi nhé !- Tên ngồi bên cạnh Mai hôn vào má cô. Lập tức Mai đẩy tên đó ra, nũng nịu:
- Anh này.......!!!
SLAP~~~
Nguyên một cốc bia lớn đổ thẳng lên đầu Mai khiến cô ướt nhẹp từ trên xuống dưới. Mùi bia nồng nặc xộc vào mũi Mai khiến cô khó chịu. Cô gào tướng lên:
- Đứa nào.... đứa nào đổ bia lên người Tao ?
- Mai... cậu có sao không ???- Vy lo lắng vì cô biết Mai uống rượu tốt nhưng lại bị dị ứng bia nhẹ.
- Ồ, tôi chẳng qua là thay trời rửa cái đầu bẩn thỉu thôi !!- Một giọng nói con gái nhẹ nhàng vang lên.
Bộ ba quay phắt lại nhìn về phía sau Mai, và suýt chút nữa là họ kêu lên sửng sốt, người vừa đổ bia lên đầu Mai là một thiếu nữ xinh đẹp tựa thiên thần. Mái tóc vàng kim dài chạm hông tuyệt đẹp, đôi mắt xanh tựa biển khơi với hàng mi công vút, cô mặt bộ đầm trắng xinh đẹp làm tôn lên nét đẹp của người phụ nữ nơi cô.Cô giống như tâm điểm của quán Bar, những người ở đây giống như chỉ làm nền cho cô.
Lấy lại khí thế ban nãy, Mai nghiến răng :
- Cô muốn gì ??
- Tôi chỉ làm những việc cần làm- Cô gái đó nói nhẹ nhàng
- Cô - Vy đứng phắt dậy dọa nạt, khí thế của cô con gái trùm Mafia bốc lên ngùn ngụt.
- Tôi chỉ khuyên cô một câu thôi cô bé ạ !- Cô gái đó nhìn thẳng vào mắt Mai- Dù cho cô có cố gắng thể hiện mình như thế nào thì cô chỉ là một vật thay thế thôi.. Và những việc bẩn thỉu cô sắp làm... cô chỉ làm xấu thêm mối quan hệ đó thôi.
- Cô nói gì cơ !- Mai nhướn mày
- Nhớ đấy- Cô gái nói- Nhưng dù sao... Tương lai có thể thay đổi, điều đó là tùy vào cô !
Nói xong cô gái đó bỏ đi để lại nỗi nghi hoặc cho Mai
-----------------------------------------
- Cậu có quá nghiêm khắc với cô gái đó không S7th ???
Một giọng nói vang lên sau lưng Cô gái khi cô ra khỏi cái nơi nhộn nhíp, ầm ĩ đó.
- Tớ không nghĩ là lại giống đến thế- S7th rút ra từ sau lưng chiếc mặt nạ bạc của mình- Dù đã thấy trước tất cả, nhưng tớ hy vọng hình ảnh của Cô ấy không bị cô gái đó làm dơ bẩn trong trí óc đội trưởng...Rõ chưa S2nd!
- Rồi rồi!- S2nd tiến lại gần cô, thì thầm- Cậu trang điểm trông rất tuyệt đấy, có biết không.
Nói xong S2nd đặt tay lên vai S7th, một tiếng tách vang lên rồi cả hai người cùng biến mất
Chap 11: Cậu phải gọi tôi là tiểu thư......
1h sáng, Mai trở về nhà trong trạng thái say bét nhè
Quần áo sộc xệch, đầu tóc bù xù, người nồng nặc mùi bia rượu. Nếu như ai đó thấy cô bây giờ thì chắc sẽ không nhận ra hotgirl số một Việt Nam Lý Thanh Mai cả.
Vy và Giang buộc phải mỗi người một bên dìu Mai về nhà và khá là khó khăn khi cứ chốc chốc Mai là nôn ói. Cũng may là ông bà Lý không có nhà, chứ không thì Cô đã bị ba mẹ dần một trận tơi bời.
Đám người hầu ai nấy đều cố gắng lảng đi vì họ sợ cô chủ mình trong cơn say có thể đánh đập họ những ngày trước đây. Duy chỉ có một người duy nhất dám tới gần đỡ cô, đó là Thiên.
- Cậu chưa về sao Thiên- Vy ngạc nhiên hỏi khi giờ này mà Thiên còn ở nhà Mai
- Tớ đang kiể.. à không, khám phá ngôi nhà rộng thênh thang này- Thiên nói- Do rộng quá nên bây giờ tớ mới nhớ hết được đường đi.
- Chấn Thiên.....- Mai ngước mặt lên, nói ẻo lã- Từ bây....giờ ~... Cậu là quản gia riêng của ... tôi......cấm...cậu......cậu...xưng...như... người bạn rõ chưa?? Phải gọi...tôi là tiểu thư...tiểu thư biết chưa?
- Tôi rõ rồi thưa tiểu thư ??- Thiên khoac tay Mai lên vai mình rồi vòng tay ôm lấy eo Mai, dù đang say nhưng Mai vẫn thấy vui vui.
-Các cậu về trước đi !- Thiên quay sang nói với Vy và Thảo- Để tôi đưa cô ấy lên phòng.
- Ừm...Về nhé- Giang và Mai chào tạm biệt rồi ra về.
Phòng của Mai nằm ở tầng trên cùng, đồng nghĩa với việc leo 12 chặng cầu thang cùng với một quãng đường khá dài, ấy vậy mà không hiểu sao hai cô bạn của Mai vừa ra về là Thiên đã dìu cô đến trước cửa phòng minh.... Nhưng cô cũng chẳng mấy để ý.
Sáng sớm hôm sau
Mai tỉnh dậy nhờ tiếng chuông báo thức quen thuộc, nhận ra mình đang nằm trên dường, mền được đắp cẩn thận cô mới sực nhớ tới chuyện đêm qua Thiên dìu mình lên trên phòng.
Vệ sinh cá nhân xong, cô xuống nhà dưới ăn sáng như thường lệ. Nhưng hôm nay có gì đó kì kì, không có mùi thức ăn sực nức như thường lệ mà lại là mùi gì đó rất thơm khác thường. Lao xuống ngay cô bắt gặp cha mẹ mình đang ăn sáng mà trên bàn chỉ độc nhất có một cái nồi... và ngạc nhiên hơn là Thiên cũng đang ngồi đó.
- Cho ta bác nữa đi Thiên.... không ngờ cháu cũng biết nấu ăn đấy !!
- Mình à... đây là bác thứ 19 rồi đấy- Bà Lý mỉm cười với chồng mình- Ấn tượng đấy Thiên, ai chỉ cháu làm vậy, có thể hướng dẫn ta không
- Ơ... một người bạn của cháu ạ- Thiên mỉm cười rồi chợt nhận ra sự có mặt của Mai- Chào Tiểu thư buổi sáng tốt lành !!!
- Ồ, dậy rồi đó hã, lại đây con gái... nếm thử tay nghề của quản gia con đi- Ông Lý hồ hởi nói
MAi tiếng lại gần bàn rồi ngồi xuống ngay trước mặt Thiên. Cậu đưa cho cô một bát đầy cháo thập cẩm . Từ nhỏ đến bây giờ cô chưa bao giờ ăn cháo cả, nếu có thì cũng là cháo gà, cháo ngỗng... chứ chưa hề dùng tới loại cháo thươờng này cả. Nếm thử một muỗng..
- NGon quá !!
Cô thốc lên, quả thật cháo Thiên nấu rất ngon, ăn vào một muỗng là cô cảm thấy sảng khoái, tỉnh táo hơn....... Giống như đêm qua cô chưa hề uống rượu.
- Cháu có một thằng bạn khá nghiện rượu và thường quậy phá khi say xỉn.... Cháu được một cô bạn chỉ cách để giải rượu cho cậu ấy.. chính là loại cháo này.. vừa ngon, bổ, lại giải được rượu.......
Đó là những gì mà Thiên kể cho Ông bà Lý nghe về món cháo này, còn Mai chỉ thắc mắc không biết cô bạn của Thiên đó là ai, có thân thiết với cậu lắm không... Bất chợt giọng nói của cô gái ở quán BaR đêm qua vang lên khiến cô rùng mình:
- Cô chỉ là một vật thay thế thôi.
Ăn sáng xong, Thiên và Mai chào tạm biệt ông bà Lý rồi đi học... khi cậu toan leo lên xe đạp thì Mai lái chiếc BMW của mình tới cạnh cậu.... Nói:
- Lên đi !!
- Ơ... nhưng mà tôi có xe mà thưa tiểu thư !
- Giờ cả trường đều biết cậu là quản gia của tôi và tôi không cho phép người ta nói rằng quản gia của Thanh Mai đi học bằng que củi gắng thêm hai cái bánh xe được !
- Nhưng...
- Đó- là- lệnh....- Mai nhấn từng chữ một và cô thề... cô thoáng thấy sự nể sợ, một biểu hiện không thường thấy trên gương mặt Thiên.
- Vâng thưa tiểu thư....- Thiên leo lên xe của Mai và hai người phóng đi.
Chỉ vài phút sau họ có mặt ở trường với Lý và Giang. Mai hỏi Thiên:
- Cậu có vẻ không sợ tốc độ cao nhỉ Thiên... bất kì chàng nào lên xe tôi đều gào thét vì tôi chạy quá nhanh mà !
- Ủa vậy hã ??- Thiên gãi đầu.
- Xách cặp cho tôi- Mai giơ cặp trước mặt Thiên.
- Được thôi !- Thiên nhận lấy cái cặp không chút phàn nàn
- Thôi, vô lớp đi !- Giang cáu kỉnh nói và bốn người họ kéo nhau vào lớp
Chap 12: Lại thêm một cô gái bí ẩn
- Chép bài cho tôi !!!- Mai ra lệnh.
- Không!!!- Thiên trả lời tỉnh bơ.
- Lần thứ mấy rồi !- Giang quay xuống bàn Vy/
- Năm mươi hai - Vy ngáp dài.
Lớp đang trong giờ giải lao tiết hai, chính vì vậy ai nấy đều có kịch hay để coi... Đó là màn đấu khẩu của Thiên và Mai, hai người đã bắt đầu từ lúc Mai đưa cho Thiên mấy quyển vở để Thiên chép bài hộ... còn mình thì ngồi nhắn tin hẹn hò với đám người yêu.
Mai đã bắt đầu cảm thấy bực mình khó chịu, Thiên là người đầu tiên dám chống lại việc không chép bài hộ cho Mai, đằng này Thiên lại là quản gia của Mai, phải tuyệt đối nghe lời Mai....
- Chép bài ngay.... đây là lệnh của tôi- Mai đứng phắt dậy
- Ồ vậy sao...- Thiên tháo cặp kính của mình ra, không quên nhìn đi hướng khác để không ai nhìn thấy được đôi mắt vàng kim của cậu, giọng nói hóm hỉnh xen chút vui đùa biến mất, thay vào đó và chất giọng lạnh lùng đáng sợ - Xin báo với tiểu thư Thanh Mai thì cha mẹ cô đã đồng ý cho tôi áp dụng mọi biện pháp khiến cho cô lên hạng trong các bài kiểm tra của trường và với tư cách là một gia Sư..... Ngồi Xuống, Và chép lại tất cả những gì cô bỏ sót trong ngày hôm nay, Ngay Bây Giờ.......
Cả lớp chợt im lặng sau câu nói của Thiên, lúc này uy quyền của cậu còn đáng sợ hơn Thầy hiệu trưởng, còn Mai thì đã quá sợ.... ngay cả cha mẹ cô cũng chưa từng làm cô sợ thế này, câu nói của Thiên có cái gì đó làm cô sợ... sợ lắm.
Thế là trước sự ngạc nhiên của cả lớp, Mai ngồi xuống, mở vỡ ra và bắt đầu chép bài, mặc kệ chiếc điện thoại đang rung liên tục vì nhận tin nhắn dưới hộc bàn. Nhưng không ai biết được là có kẻ đang rất tức giận trước điều đó.
- Này tiểu thư.... Đi ăn trưa thôi !- Thiên quay sang bàn Mai nói
- Nhưng còn mấy bài !- Mai nói, tay không ngừng viết... dù cho chẳng hiểu mình đang viết "thể loại" gì.
- Thôi nào- Thiên kéo tay Mai chạy đến căn tin, nơi Vy và Giang đang chờ... chưa kịp tới nơi thì đã bắt gặp Giang, điệu bộ cô ấy trông rất hớt hải...
- Thiên....về lớp đi... Mai, theo tớ, có chuyện lớn rồi !
- Có chuyện gì vậy Giang ?- Mai lo lắng- Vy đâu ?
- Đang chặn họ lại nhưng có vẻ không được lâu đâu..... -Giang nói- Thiên... về lớp... Khoan.... Thiên... Thiên..!
Nhưng đã quá muộn, Thiên đã phóng vọt tới căn tin, từ lúc cha sinh mẻ đẻ tới giờ, Mai chưa bao giờ thấy ai mới chạy vài bước đầu mà lại chạy nhanh đến thế. Lấy lại được bình tĩnh cô liền theo Giang đuổi theo sau.
Vừa tới căn tin là Mai nhận ra ngay có chuyện không ổn, thông thường thì căn tin rất ồn ào, nhưng hôm nay thì im thin thít không một tiếng nói nào vang lên, ngoại trừ tiếng của Vy:
- Cậu ấy là gia sư của Mai tất nhiên là có quyền làm vậy.... Micheal, chẳng phải cậu với Mai chấm dứt rồi sao còn muốn can thiệp vào chuyện của cô ấy.
- Tránh da Vy .... Tôi đan giải quýt với tên lày !!- Một tràng tiếng Việt không chuẩn được tuôn ra và Mai nhận ra giọng này, là bạn trai cũ của cô Micheal
Micheal là người vốn là người Mỹ, đã từng có một thời gian Micheal rất yêu Mai, yêu tới mức cậu ta học tiếng Việt để nói chuyện với cô. Còn cô đến với Micheal bởi cậu ta đẹp trai và là nhà vô địch Karate Giải thế giới năm 16 tuổi. Nhưng cũng như bao chàng khác, Mai chỉ "sử dụng" vài ngày rồi bỏ.
- Micheal.... anh nghĩ mình đang làm gì vậy ?- Mai tiến vào, Thiên đang đứng đằng sau Vy, điệu bộ không chút lo lắng.
- Mai... tên lày dám nàm thế với em... Anh xẽ từng pạt hắn cho em !!- Micheal hùng hổ, Thể hình cậu ta gần như vượt trội hơn Thiên rất nhiều, đằng sau cậu ta là mười chín tên đô con nhất câu lạc bộ karate, vài gần 5 tên trong bọn chúng từng là của Mai, còn lại chia đều cho Vy và Giang
- Tôi chỉ làm công việc của một gia sư !
Giọng nói bình thản của Thiên vang lên khiến mọi người ngạc nhiên, từ trước tới nay chưa một ai dám nói những câu thách thức như thế trước mặt Micheal vậy. Thiên nói tiếp bằng tiếng Anh:
- And I think… if you can’t speak Vietnammese, I will speak English for you ( theo tôi, nếu cậu không thể nói tiếng Việt, tôi sẽ nói tiếng anh cho cậu).
- You little Bastard ( tên khốn nhà ngươi)… - Micheal đáp trả- I will punish you to her.( Tao sẽ trừng phạt mày cho cô ấy)
- I don’t care about the relationship between you and Mai( Tôi không quan tâm về mối quan hệ giữa cậu và Mai)- Thiên nói- But… What do you Want?? Say qickly because I’m Hungry. ( Nhưng… Muốn gì ? nói nhanh đi vì tôi đang đó bụng)
- Let get to the school yard… I will punish you there!- Micheal nói xong rồi kéo nhau xuống ra sân trường mà không đợi Thiên đồng ý.
Thiên toan bước đi theo Micheal và đám Karate thì Mai níu áo cậu lại hỏi:
- Thiên đầu cậu có bình thường không đó hã ?? Micheal là chủ tướng của CLB karate, lại là nhà vô địch karate quốc tế đấy.
- Thì sao… cùng lắm tôi được tiểu thư chăm sóc, băng bó thôi mà !!!- Thiên nói đùa nhưng nhiêu đó cũng khiến Mai đỏ mặt.
- Thiên, cậu còn biết đùa thì chắc cậu cũng là một cao thủ võ thuật!!- Giang tiến đến hỏi han cậu
Thế nhưng Thiên không trả lời ngay mà im lặng một lúc…. Sau đó cậu cười tít mắt nói ngắn gọn:
- Đâu có đâu !!!
Nói xong Thiên lao thẳng ra cửa luôn, Mai nhìn Giang và Vy lo lắng, sau đó cả bọn chạy ù ra ngoài, theo sau là toàn bộ căn tin, ai nấy đều háo hức xem Dương Chấn Thiên, Hotboy mới nổi của trường Intelligent sẽ làm gì.
Quả là một quang cảnh có một không hai, 20 chàng trai đô con đang mặt đối mặt với Chấn Thiên, với vóc người chỉ khoảng 1m78 là cùng. Tất cả mọi người nín thở xem chuyện gì sẽ xảy ra.
- What are you waiting for, kill him !!!- Micheal gào lên và lập tức hai tên đô con lao vào Thiên.
Quả không hổ danh các thành viên của CLB karate, với thể hình vượt trội và kỹ năng siêu việt, họ đã ra những đòn đánh nhanh như chớp nhoáng về phía Thiên. Những tưởng Thiên sẽ bị dính đòn bởi các đòn tấn công hiểm hóc và chết người thì cậu lại ung dung tránh đòn của đối phương một cách nghệ thuật, Thiên hụp đầu xuống tránh cú móc ngang, đồng thời nhấc chân trái lên tránh cú gạc chân của tên bên cạnh mà không cần nhìn. Bất chợt cả hai tên, một đá vào chân trụ, một đá vào đầu Thiên. Nhanh như chớp Thiên bật người lên xoay người trên không trung né tránh tất cả hai cú đá, tuyệt hơn là cậu đã khiến chúng tự đá vào mặt nhau.
Đặt chân xuống đất nơi hai kẻ kia đã nằm xõng xoài, Thiên gào lên với bọn chúng, giọng như muốn chọc điên bọn chúng:
- Common…. You guy fight so badly !!!
Như chọc vào ổ kiến lửa, toàn bộ quân số của Micheal xông lên. Chúng đấm, đá, moc phải, móc trái, đá xoay vòng, đá ngược, Hổ trảo, bọ ngựa quyền, Long quyền ……( chém tí cho vui) nhưng chẳng có cú nào trúng được Thiên. Với thể hình nhỏ gọn đó, Thiên len lỏi giữa bọn đệ tử và tìm ra tên chủ tướng Micheal. Thiên dung tay chặn cú đấm của Micheal dễ dàng như không. Chụp lấy cánh tay Micheal rồi bẻ ngược ra sau lưng, nói:
- My turn !!!
Thế rồi, Thiên giơ chân lên đạp mạnh vào vùng giữa sống lưng Micheal, tống hắn bay tự do về phía đàn em, ba tên đệ tử đón lấy nhưng không… lực quá lớn khiến cho cả ba bọn chúng ngã nhào. Thiên nhanh chóng túm lấy khủy tay một tên tóc vàng lại gần mình rồi bẻ gập khủy tay hắn, tống thẳng cù chỏ mình vào mũi hắn ta khiến máu mũi phụt ra ào ào. Đẩy tên đó sang một bên, Thiên kịp thời đỡ được cú đá của gã "Bin Laden" rồi đấm vào chân trụ hắn khiến hắn khụy xuống rồi tung đấm vào giữa ngực khiến hắn ta lao người về phía 2 tên, làm cả bọn ngã nhào. Bám tay lên vai của một kẻ khác rồi thực hiện lộn nhào cực đẹp, đồng thời bấm vào ức cổ tên đó khiến hắn ngất xỉu… Cứ thế dần dần Thiên đã hạ hết 20 tên trùm karate của trường một cách điệu nghệ không một vết xước.
Mai thậm chí còn không tin được vào mắt mình, cô thậm chí không nghĩ là Thiên có thể đánh được Micheal và đám bạn của anh ta nằm liệt như thế. Cô cùng Giang và Vy lao đến chúc mừng Thiên… Còn cậu, trước sự chứng kiến của toàn trường bao gồm cả các thầy cô, Thiên đến cạnh Micheal đưa cậu ta một khoản tiền rồi nói:
- Lấy số tiền này trị cái lưng đi nhé, xương sống của cậu đã bị tôi làm làm cong một cách kì cục…. thế nên hãy lo mà chữa trị, nếu không tàn phế cả đời đấy. ây dà…. Tôi nghĩ là cậu có thể nói tiếng Việt rất chuẩn vì má cậu là người Việt mà.
Bộ ba ngạc nhiên khi Thiên lại nói như vậy, Mai chưa bao giờ điều tra về gia đình người khác… nhưng có vẻ Thiên biết rất rõ Micheal. Dù gì đi nữa, Thiên đã thể hiện mình là một người xứng đáng để làm quản gia cho Mai.
--------------------------------
Sau khi tan học, Thiên xin phép về trước để lấy đồ của mình đem qua nhà Mai vì cô đã ra lệnh cho cậu phải chuyển qua ở hẳn nhà cô cho tiện việc đi lại. Trong khi đó, Giang và Vy cũng bận chuyện gia đình tí tịnh nên hai người họ đã đi về trước, chỉ còn Mai nên cô phóng xe đi dạo vài vòng và dừng chân lại bên một con song nhỏ và thảm cỏ xanh tuyệt đẹp. Cởi bớt một chiếc cúc áo ra rồi đứng đó hóng gió, mái tóc bay lòa xòa trong gió cùng với bộ đồ học sinh được cô biến đổi đầy khiêu khích, gương mặt xinh đẹp như thiên thần cùng với chiếc xe BMW cực sang trọng khiến cho bao chàng trai bên đường nhìn cô them thuồng.
Thế rồi, Mai bỗng dưng cảm thấy bên cạnh mình có ai đó, nhìn qua thì thấy một cô gái xinh đẹp lộng lẫy, cái vẻ đẹp như tiên nữ ấy khiến cho Mai phải nhìn cô gái không chớp mắt… nhìn vào đôi mắt của cô gái có hai màu: Xanh và Xám… từ đôi mắt ấy cô có thể cảm nhận được Biển khơi hiền hòa vào những ngày đầy nắng ấm…. nhưng cô cũng cảm nhận được sự dữ dội của biển vào những ngày bão tố… Nhưng Mai cũng không hiểu tại sao cô lại có cảm giác ấy cả.
Mái tóc cô gái này được cắt ngắn ngang vai và có gắng một cái vỏ sò lấp lánh cực đẹp…. Cô mặt bộ đồ xanh thẩm rất hợp với mắt trái của cô. Trông cô gái này như đang toát lên một vẻ đẹp thánh thiện vậy….
Mãi một lúc sau, Cô gái đó mới lên tiếng…:
- Chị có bao giờ cảm thấy thích nắng ấm.
- Ơ… tôi không biết- Mai ấp úng khi cô ấy bắt chuyện với mình
- Thật ra….. anh ấy đối với mọi người như tia nắng ấm áp vậy- cô gái đó nhắm mắt lại- Luôn luôn sưởi ấm, dẫn đường vượt qua đêm tối…….. Nhưng tia nắng ấy sẽ vẫn có lúc biến mất, chỉ cần một đám mây đen thôi.
Nói xong, cô gái đó bỏ đi để lại cho Mai khá nhiều suy nghĩ
Chap 13: Những suy nghĩ của Chấn Thiên
Thiên trở về nhà với hai lý do:
1. Một là để lấy đồ đạc đúng như những gì đã nói với Mai
2. Hai là để khỏi phải nhìn thấy Mai
Trong đầu cậu bây giờ là biết bao suy nghĩ về cô…..
Ý định đi du lịch Việt Nam của cậu thực ra chỉ là cái cớ đến tìm Mai, Thiên đã ngụy tạo cho mình một vỏ bọc hoàn hảo là một người hâm mộ đất Việt Nam, như thế nào trước mặt các bạn trong S team, đồng nghiệp, chỉ huy….. Một vỏ bọc hoàn hảo đã qua mắt được phần lớn các thành viên S team ngoại trừ S7th, Selena Anbe….cô gái duy nhất với khả năng nhìn thấu thời gian đã nhận ra ý định của cậu.
Tất cả đều bắt đầu từ cái ngày ấy… cái ngày cậu đủ trưởng thành để trở thành một Devil Hunter…
Flashback
Năm đó Thiên chỉ mới năm tuổi, cái lứa tuổi vui đùa và tận hưởng, cảm nhận những cảm xúc suy nghĩ của trẻ thơ. Nhưng Thiên thì khác, ngay từ nhỏ cậu đã được gọi là thần đồng, 3 tuổi bắt đầu học đến cấp 3, 4 tuổi tốt nghiệp đại học…. tất cả đều nhờ cậu là một GOZ… Glory Of Zesu, có nghĩa là vinh quang của chúa Zesu….GOZ là từ ám chỉ những đứa bé được chúa trời lựa chon trở thành các Guardian của loài người, nhưng lại có số phận đau thương, ngay từ nhỏ những đứa trẻ được chọn sẽ bị Demon truy sát vì sức mạnh của GOZ là hiểm họa cho Demon, và rất nhiều trông số đó đã chết dưới tay chúng. Hạ được GOZ, Demon sẽ ăn tim, uống máu những đứa trẻ và trở nên mạnh hơn. Thế nên Thiên không là ngoại lệ, Sức mạnh của Thiên vốn là nỗi kinh hoàng của các Demon… Ánh sáng mặt trời. Cha và mẹ đã chết khi bảo vệ cậu và theo người ta kể lại…. Thiên trong cơn sợ hãi đã sử dụng tất cả sức mạnh xóa sạch toàn bộ Demon và làm cho toàn bộ Demon có ở Ailen, vốn là quê nhà cậu phải tháo chạy. Đó cũng là lúc Thiên được The Cross nhận nuôi và huấn luyện.
Hôm đó Thiên được Crown, tổng chỉ huy The Cross dẫn đi gặp các bạn mới đồng thời cũng sẽ là cộng sự chiến đấu cùng với mình. Thiên đã rất háo hức khi gặp họ… nhưng lúc đó ai nấy đều đang nếm trải nổi kinh hoàng của mình nên không dám nói chuyện với nhau, Thiên đã làm rất nhiều bánh cho họ nhưng bọn họ chỉ rụt rè lấy một cái rồi…. không hề đụng tới…. cho đến khi cô ấy, người con gái đã làm trái tim Thiên rung động sau này lao tới lấy bánh của cậu ăn ngấu nghiến.
- Ăn từ từ thui…. Còn nhiều lắm mà !!
- …on…á…ời …uôn !!!( Ngon quá trời luôn)- Cô bạn nhỏ ấy nói với cái miệng đầy bánh
- Cậu tên gì ???
- Alena Rose- Cô ấy nói- còn cậu ??
- Dương Chấn Thiên……
- Khụ… khụ…- Alena làm điệu bộ ho nhưng có vẻ là đang nín cười- Tên gì kì cục vậy
- Mình thích dân Việt Nam… Nghe chú Crown nói cha mình lúc còn sống là người Việt!- Thiên nói
- Nói thật đi ông anh….. ông tên gì hử ????- Alena nhéo hai má Thiên- nói dối con gái là xấu biết không
- Sky….. Sky Solad… !- Thiên trả lời
End fashback
Cậu ở đây lúc này cũng là do tên S10th chế ra cái tivi chạy bằng không khí hồi đầu năm ngoái…và khi Thiên chạm vào nút mở lại mở ngay chương trình Miss teen của Việt Nam. Và cậu bắt gặp gương mặt đó, nụ cười của Mai khi lên nhận giải Miss teen vừa gợi lại cho cậu nụ cười của Alena , vừa gợi lại cho cậu cái ngày được gọi là thời khắc cuối cùng của cuộc thánh chiến HellvsHeaven II. Đó chính là ngày S11th, Alena đi vào vòng tay của chúa Zesu… cái ngày mà Thiên trở nên mất trí suốt một năm.
Nhưng khi đến đây, cậu thực sự đã quá ngỡ ngàng khi hai con người Mai và Alena quá khác nhau….. Alena hiền lành, hay mắc cỡ trước bạn bè khi diện đẹp thì Mai lại quá nông nổi, thích ăn mặc hở hang và hớ hênh quá mức. Alena rất sợ rượu bia còn Mai thì uống chúng như uống nước giải khác…..
Phải chăng Thiên đã quá ảo tưởng rằng có thể tìm lại hình bóng Alena trong trái tim mình từ Mai
S7th đã nói đúng: " Gặp cô ta chỉ càng khiến cậu đau khổ và nhớ hơn Alena thôi Thiên."
Chap 14: Cô gái của biển khơi…S3rd….Nana Aquari
Vừa bước vào phòng là Thiên cảm thấy có gì đó hơi bị kì cục……
Ly nước trên bàn xê dịch 0,3mm; ga trải dường đầy nước bốc ra mùi gì đó tựa tựa nước biển,….. Suy nghĩ đầu tiên và cũng là duy nhất của Thiên: Nỗi kinh hoàng của S team, Nana Aquari đang ở đây.
Quả đúng là như vậy, Thiên chưa kịp bước thêm bước nào là từ đằng sau có ai đó nhảy xổ tới, đấm đá túi bụi vào người cậu. Xét cho cùng thì đã biết ai là người đang đè đầu cưỡi cố mình nên Thiên không dám kháng cự, rủi con nhỏ nổi điên thì chỉ có nước sống không bằng chết
( Nana Aquari (17t) : là cô gái nhỏ tuổi nhất, nấu ăn ngon nhất, săn Demon giỏi nhất và…. Tàn bạo nhất. Một khi Nana nổi điên thì không một ai lành lặn khi đứng trước mặt cô gái này, coi Thiên như là anh trai của mình và chỉ nghe lời Thiên. Điểm đặc biệt là màu mắt của Nana.. hai màu xanh dương và Xám tro. Số hiệu của Nana trong S team là S3rd, khả năng đặc biệt đó là nước… nhưng rắc rối của cô là chạm vào nước gì nước ấy cũng trở thành nước biển nên dù là người nấu ăn ngon nhất…. không ai dám ăn món súp, canh, hay cháo do Nana nấu
Chú thích thêm: Nana đã về sớm hơn 1 ngày so với những gì S7th Selena thông báo do nghi ngờ có chuyện gì đó( Trực giác phụ nữ) và đã Phá hỏng 40% cơ sở hạ tầng của Tổng bộ The Cross, làm cho S4th và S8th bị sặc nước biển và thả cá mập vào hồ sinh thái của The Cross trong nỗ lực biến sa mạc thành ….. Biển)
- Đau Nana, bình tĩnh đi nào!- Thiên nói cạnh khóe để chọc tức cô
- Anh…. Thiên ơi là thiên, em đã nói là đợi em về rồi hẵn đi… thế mà- Nana nói, không ngừng đánh Thiên- Uổng công em chuẩn bị quà cho anh
- Quà gì… một con lương điện trong bồn tắm của anh hã ?- Thiên chọc
- Anh….- Nana giơ nắm đấm
- Ý…. Anh đùa mà- Thiên cố bào chữa.
Sau khi Nana tạm thời tha cho Thiên, cậu bắt tay vào việc sắp xếp đồ đạc vào ba lô. Nana ngồi trên giường nói:
- Chị Selena kể với em rồi…… có thật là anh đã thành quản gia cho "ả" lẳng lơ đó không ?
- Ừm- Thiên gật đầu
- Quyết định là ở anh nên em không cấm… dù vậy, em không đồng ý khi anh như vậy Thiên à- Nana nói- Chị Alena ra đi không phải chỉ mỗi mình anh là đau khổ. Chính chị ấy là người kéo chúng em ra khỏi nỗi sợ hãi của bản thân, dìu dắt chúng em trên rất tận tình dù cho chị ấy chỉ lớn hơn anh 1 tuổi. Em cũng rất nhớ chị ấy và thật sự còn nhớ hơn khi gặp cô gái đó… nhưng chỉ nhìn sơ qua thôi là em biết đó là hạng người gì rồi.
- Anh cũng không rõ anh đang làm gì nữa- Thiên kéo ba lô lại- em biết không, Cái hôm anh mở tivi của Ray lên để xem thử và nhìn thấy Mai, anh cứ nghĩ đó là số phận mà Chúa Zesu đã ban cho anh. Và anh cứ nghĩ sẽ tìm lại được hình ảnh của Alena trong Mai …. Nhưng những thứ anh cảm nhận được từ Mai là một cô gái chẳng đâu vào đâu… chính vì vậy anh mới chấp nhận làm gia sư riêng với hy vọng thay đổi được được cô.
- Vậy thì chúc anh may mắn- Nana nói- Em không nghĩ là cô ta chịu bỏ cái thú tiêu khiển đó đâu… đây là lần đầu em thấy anh hành động thiếu suy nghĩ đó Thiên.
- Ừ- Thiên gật đầu – Mà nè… sao em ở đây được ??
- À…. Anh quên mất tháng này là tháng gì sao… tháng Lucifer, tháng này demon nào cũng đi nghĩ lễ, vui chơi v.v….
- Cái này mới nghe à nha- Thiên cố nín cười
- Đừng có vội mừng… Bộ đã cho phép S team có một tháng nghĩ phép, vì vây S2nd, S4th, S6th vag S9th cùng em sẽ đên đây vui chơi cùng anh. Sao …vui không!!!
- Đi tong kì nghĩ còn vui gì nữa !!- Thiên nghiến răng- Thể nào chúng cũng soi mói chuyện mình với Mai cho xem
- Em rãnh nhất nên đên đây trước… còn lại thì đang bận giải quyết đám tù binh mà tháng trước anh tóm cổ… do nhiều quá nên..
- Rõ rồi thưa cô- Thiên cắt ngang rồi chạy ra cửa-em hãy ở trọ đây nhé để tiện cho việc anh cần tìm em
- Tùy!!- Nana nằm xuống giường ngủ luôn
Chà !!!!.......... Sắp tới sẽ là một tuần vất vả cho Thiên đây. Một đám S team, mà lại là những kẻ quậy nhất nữa chứ….
Chap 15: Những cảm xúc lần đầu của Mai.
Mai bắt đầu cảm thấy khó chịu khi Thiên về trễ.
Cô chỉ mới gặp Thiên chẵn có 6 ngày nhưng lại là 6 ngày rất vui, Thiên đã đem lại cho cô những rất nhiều, rất nhiều sự thanh thản, vui vẻ và cô bắt đầu cảm thấy có gì đó chộn rôn trong lòng mình.
Mai bắt đầu tập tành uống rượu năm 15 tuổi, hồi đó tuy còn nhỏ nhưng cô lại là người dành được danh hiệu Miss teen . Cũng chính từ đó mà Mai đâm ra thích quậy phá, nổi loạn và đôi khi cũng vượt rào. Chính Mai là người đã lôi kéo Vy và Giang, hai hotgirl nổi tiếng là rất tốt bụng hay đi làm từ thiện… đi vào con đường giống cô. Cả 3 đã biết yêu đương từ năm 16t và kể từ đó bắt đầu sử dụng đám con trai lúc nào cũng cung phụng mình thành thứ để thỏa mãn dục vọng tuổi mới lớn. Từ đó canchs nhìn của cô về xã hội thay đổi hẳn.
Nhưng khi Thiên xuất hiện, cô cảm thấy như được kéo khỏi cái bóng đen suy nghĩ ấy… Thiên khác xa những tên con trai mà cô đã gặp, cậu không hề tự hào là mình siêu đẹp trai, hay giúp đỡ bạn bè học hành, lại có một tấm lòng cao thượng trước kẻ thù. Một cậu con trai không đến với cô chỉ vì cô quá đẹp mà vì … Cô cũng không rõ nhưng chắc chắn không phải lý do đó.
Lần đầu tiên suốt bấy nhiêu năm, cô nghĩ đến việc bắt đầu lại từ đầu
Vấn đề bây giờ là làm sao để có thể trở lại làm cô gái xưa kia… cô đã đi quá xa rồi, vài lầm suýt tí nữa là cô có thai. Nhưng có lẽ tất cả chỉ là quá khứ, cô lấy điện thoại của mình ra nhắn dòng chữ :" Tôi muốn chia tay, anh làm tôi cảm thấy ghê tởm" cho toàn bộ hậu cung của cô, khi đến lúc nhấn nút gửi thì cô lại đắn đo…
- Ồ lê ế ồ lê….. Tiểu thư, đến giờ đi tập thể thao rồi !
Tiếng gọi của Thiên làm cô giật mình và suýt tí nữa là làm rơi điện thoại. Vậy ra Thiên đã về và đang đợi cô đi chơi thể thao như thường lệ ở bên ngoài. Cô nhìn chiếc điện thoại rồi tự nhủ :"chỉ một lần nữa thôi… rồi mình sẽ cho tất cả chấm dứt". Cô cất điện thoại vào túi rồi thay đồ… một bộ đồ thể thao dành cho nữ mà bất cứ chàng trai nào nhìn vào cũng phải nhễu dãi. Nhưng khi cô ra ngoài gặp Thiên, cậu ấy chỉ nói:
- Hôm nay đá bóng nhé!!
Nói xong cậu ấy vừa đi vừa xoay quả bóng đá trên tay, miệng hát bài hát của worldcup 2004. Mai liền chạy theo sau và hai người cùng nhau chơi đá bóng dưới sân.
Mai và Thiên đá bóng với nhau đến tận sập tối mới vào nhà, chưa bao giờ Mai chơi vui như ngày hôm nay, Thiên có vẻ rất giỏi võ nhưng bóng đá lại là khuyết điểm của cậu…. chung cuộc tỉ số 50-3 nghiêng về Mai.( Lý do Mai chơi đá bóng giỏi thế chắc các bạn cũng biết tại sao)
Đến tối, Thiên vào phòng Mai thực hiện công việc của một gia sư, Thiên giảng cho Mai từng li từng tí một và làm điệu bộ xỉu rất dễ thương khi phát hiện ra Mai đã mất gốc trầm trọng. Ấy vậy mà Mai cũng dần dần nắm được cơ bản và làm các bài đơn giản một cách trơn tru.
Ngồi học chung với Thiên phần nào đó khiến cô không thể tập trung được, ngồi gần Thiên, tim Mai đập quá nhanh dẫn đến những lúc đọc bài cô ấp a ấp ung làm Thiên cốc đầu cô một cái. Những lúc Thiên giảng bài thì cô lại không nhìn vào bài vở mà lại nhìn chằm chằm vào mặt Thiên. Đôi mắt đen bí ẩn sau cặp kính đó khiến nhiều lần cô phải suy ngẫm. Đôi môi của Thiên thì…. Chúa ơi !!! cô muốn cắn vào nó, muốn nó chỉ thuộc về một mình mình thôi… muốn đôi môi ấy luôn chạm vào môi cô mỗi buổi sáng…. Nhiều lần Mai đã muốn vậy nên cô phải tự cắn môi mình đẻ kiềm chế bản thân.
- Này… cô có tập trung không đấy !
Tiếng của Thiên vang lên khiến cô giật nảy mình. Thế là cô lại chăm chú nghe Thiên giảng bài để khỏi phải tụt hậu.
Đêm đến, Thiên chúc Mai ngủ ngon rồi ra khỏi phòng, còn cô thì đờ đẫn đi làm vệ sinh cá nhân, chẳng để ý gì đến chuông báo tin nhắn đang réo trong túi quần, nằm lên giường cô không hiểu sao cô lại không ngủ được, đầu cô chỉ có mỗi hình ảnh của Thiên, cô cứ tưởng tượng Thiên là cái gối mà lao vào cắn tới tấp, miệng rủa lien tục:
-Tại anh, tại anh hết…. sao anh lại là người như vậy chứ, anh chết đi, đi chết đi tên khốn… trời ơi!!! Mình làm sao thế này.
Cắn xé cái gối một hồi, cô cảm thấy hơi mệt rồi dần dần đi vào giấc ngủ.
Chap 16: Sai lầm.
Hôm đó, Mai bắt đầu chiến dịch từ bỏ của mình sau khỉ kể toàn bộ sự việc và ý định của mình cho Vy và Giang… nhưng cô không thể ngờ rằng mình đã phạm một sai lầm mà sau này cô không thể nào quên.
Lúc đó, Thiên đang đi mua thêm một ít đồ dùng do Giang đề ra để Thiên tránh càng xa nơi này càng tốt. Tất cả đều là do tên Chirst, hắn ta là cháu của trùm mafia thế giới, Mai đã phạm sai lầm khi dính đến hắn ta, thường thì cô là người đòi hỏi các chàng trai nhưng tên này…. Là kẻ đòi cơ thể của cô mỗi khi cô ở gần hắn, vậy nên lần này, cô sẽ để hắn thỏa mãn sau đó nói luôn câu chia tay bằng việc gây áp lực cho hắn rằng hắn cưỡng bức cô, Giang sẽ phụ trách việc quay phim còn Vy… với 10 vệ sĩ tinh nhuệ nhất sẽ chuẩn bị đánh cho gã một trận ra trò nếu hắn dám làm gì Mai sau khi cô nói chia tay….
Trong khi đó…
Nằm ngoài dự tính của Giang, Thiên đã mua tất cả những món đồ cần thiết chỉ trong vòng có vài phút nhờ cặp kính tiện lợi của Jimmy. Kì này về chắc chắn Jimmy sẽ nhận được nhiều quà nhất vì ngay từ bé khi đi làm nhiệm, Jimmy đã cho Thiên những thiết bị tốt nhất của mình. Ung dung trên chiếc xe đạp của mình, vừa đi vừa huýt sáo (liệu có phải ung dung không khi chạy xe đạp với vận tốc một chiếc xe đua).
Vừa về đến nhà là Thiên nhận ra có gì đó không ổn…
Vy đang ngồi uống trà cùng mấy chuc tên đô con mặt áo đen( có mười tên mà kêu là mấy chục… thị lực siêu việt bị quáng rồi chăng ?). Vừa thấy cậu là Vy giat nảy mình.. nói run run:
- Thiên… cậu về sớm thế !!
- Ừ, mình mua nhanh mà !- Thiên vui vẻ- Những anh chàng này là…
- Đây là vệ sĩ của mình- Vy nói, Thiên nhận ra sự lo sợ bên trong lời nói của Vy- Các anh chào Thiên đi
- Chào cậu Thiên !- Cả đám đứng dậy hô lên.
- wow…. Rất có nề nếp !! chào các anh, tôi là Chấn Thiên- Quay sang Mai- Cậu ngồi đây chơi nhé, mình lên gặp Mai tí.
Thiên đã nắm rõ tình hình, có gì đó không ổn trong thái độ của Vy nên cậu phóng đi cực nhanh, Vy thì ở đằng sau cùng các vệ sỹ rượt theo nhưng tốc độ của họ chỉ bằng 1/10 Thiên.
Vừa đến phòng Mai là Thiên bắt gặp Giang đang đứng đó cầm một chiếc máy quay, gương mặt khó chịu vô cùng.
- Giang… cậu làm gì vậy !!
- Chấn… Chấn Thiên….cậu !!
Nhưng đã quá muộn, Thiên đã đứng trước cửa phòng Mai và với thính giác siêu nhạy của mình. Cậu đã nghe thấy tất cả những gì hai nhân vật đang nói trong đó.. một là giọng một tên con trai đang nói những câu tục tĩu bằng tiếng pháp… hai là tiếng rên ư ử của Mai.
Không kìm chế được nữa, Thiên đẩy cửa mở trước sự can ngăn của Giang và chết sững trước cảnh tượng kia.
Hai tay Thiên buông thỏng, đầu gối cậu bủn rủn dần, Chiếc túi đựng đống đồ mình vừa mua có cả gấu bông Thiên mua thêm tặng Mai. Còn cô thì từ trên giường nhận ra sự có mặt của Thiên thì sững sờ :
- Thiên… anh…
- Tôi hiểu rồi- Thiên lấy cặp kính ra và bóp nát nó ra thành triệu mảnh, mặc kệ cơn đau ở tay và máu đang tuôn như xối, vì trong lòng cậu đang có một vết thương sắp khép lại thì giờ lại rách toét ra- Tôi hiểu rồi…. tất cả các người…. Mai… nghe cho thủng đây, tôi bỏ việc!
Nói xong Thiên phóng chạy đi , sau khi ra khỏi nhà Mai, cậu phóng hết tốc độ của mình, khiến cho mặt đất bị xới tung lên, hai hang cây bên đường bốc cháy. Thiên cứ cắm đầu chạy…. chạy mãi…
Còn về Mai, cô đã hiểu mình vừa làm gì, trái tim cô nhói đau… Cô thô bạo đẩy Chris ra, gào lên:
- Cút ngay… cút khỏi nhà tôi ngay…cút đi cho khuất mắt tôi !!
- Hừ… tôi cũng đã chán em rồi Mai à!- Chris nói một cách khoái trá, nhưng gã vừa ra ngoài là bị vệ sĩ của Vy đập túi bụi
Giang và Vy không biết nói gì, chỉ chạy vào ôm chầm lấy cô bạn thân của mình, lúc này đang gào khóc đòi đuổi theo Thiên. Nhưng tất cả đã quá muộn rồi. Những giọt nước mắt cứ lăn dài trên má cô.
Chap 17: Hãy đứng lên đi S1st… cậu luôn có bạn bè bên cạnh mình cơ mà !!
Thiên đã đuối sức sau một buổi chiều chạy khắp Việt Nam.
Thiên gần như trống rỗng, đôi mắt vàng kim của cậu đã trở thành vàng đục, máu đã ngừng chảy nhưng bộ dạng cậu cực kì nhết nhác. Bộ đồng phục của cậu may từ vải thường đã không chịu nổi tốc độ kinh hoàng của Thiên nên đã rách một cách tả tơi, giờ đây cậu trông như một tên ăn xin vậy.
Bỗng dưng không gian trước mặt cậu dao dộng…. Không suy nghĩ, cậu nói:
- S2nd ….
- Chấn Thiên- từ thinh không xuất hiện một chàng trai khôi ngô với đôi mắt bạc tuyệt đẹp, mái tóc thì dài quá vai cậu ta- Selena đã nói với…..
- Cậu đến đây để cười nhạo tớ hã – Thiên nói
- Không…. Tớ đến đây là để động viên người bạn thân nhất của mình,S1st….về thôi, các thành viên đến Việt Nam đang tập trung ở nhà trọ cũ của cậu.
- Tùy cậu thôi…. Slivar- Thiên nói và Slivar, S2nd dịch chuyển họ về nhà…
Nhân vật mới:
1. Slivar Univa (18t) là thành viên mạnh thứ 2 của S team,slivar là một con người tràn đầy trách nhiệm, tính kỷ luật cao và là người bạn thân nhất của Thiên. Slivar mang số hiệu là S2nd trong nhóm S team…sức mạnh của slivar là không gian, cậu có thể khống chế không gian, khống chế sự ổn định của nó… Slivar có thể dịch chuyển bản thân và người cậu chạm vào, hay dịch chuyển một món đồ nào đó mà mình muốn.
2. Raziel King (17t) là thành viên thứ 4 của S team, sức mạnh thiên nhiên, khống chế mặt đất và rừng câm có thể nói đây là thành viên quậy nhất với thành tích nuôi cọp trong nhà.
3. Zasmine Myowa (18t) là thành viên thứ 6 của S team, khá thân thiết với Thiên vì cô là người Nhật. điều khiển gió... tính khí thất thường như gió... lúc thì nhẹ nhàng lúc thì khủng như bão cấp 19
4. Rin Danny (18t) là thành viên thứ 9 của S team, ẩn chứa sức mạnh của sấm sét và gần như ngang ngửa với Thiên nếu cô có thể khống chế sức mạnh mình, Rin hiện tại phải luôn đeo trên đầu một kẹp tóc để ngăn ngừa sức mạnh khôn bị rò rỉ gây tai họa.
Slivar đưa Thiên về nhà trọ, nơi các thành viên S team đang lo lắng cho cậu. Vừa xuất hiện là họ lao vào hỏi thăm nhưng cậu chỉ đẩy họ ra rồi ngồi thơ thẩn một góc.
- Slivar, làm gì đó để Thiên trở lại như cũ đi, cậu ấy y hệt như trước đây !- Zasmine, cô gái người Nhật nói
Nhưng khi các thành viên S team chưa kịp nói gì thêm thì Slivar đã lao vào nắm lấy cổ áo Thiên, gào lên:
- Có chuyện quái gì với cậu vậy hã ?
- ....- Thiên chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào mặt Slivar, không chút biểu cảm
Bốp !!!
Một âm thanh chát chúa vang lên trước sự kinh ngạc của các thành viên S team đang theo dõi. Slivar đã dồn hết sức của mình vào một cú đấm và đánh thẳng vào mặt Thiên. Còn cậu có vẻ như hồn vía đã trở lại.. Cậu phun máu ra, nói:
- Lâu rồi cậu mới đánh tớ mạnh vậy đấy S2nd.
- Nghe đây Thiên- Silvar giơ tay lên và từ không trung hiện ra hai cây súng lục bạc- Tôi không chấp nhận tư cách của cậu để làm thủ lĩnh S team nữa... chuẩn bị đi !!
Mọi việc xảy ra cực nhanh, Silvar giương súng lên và bắn thẳng vào người Thiên nhưng cậu đã nhảy lên tránh được. Silvar ném hai khẩu súng lên cao và giơ tay trái lên, lập tức không gian xoắn lại và tống thẳng đến Thiên. Cậu kịp thời đưa tay lên đỡ và một lá chắn ánh sáng màu vàng hiện ra nhưng Thiên cũng không tránh khỏi việc bị hất văng ra ngoài cửa sổ với vận tốc cao và lao ra đường. Silvar chụp lấy khẩu súng rồi lao theo.
Hai người chiến đấu với nhau trên những tòa nhà cao tầng, Silvar không ngừng bắn những loạt đạn đã được nén thêm sức mạnh của không gian lao tới tấp vào người Thiên, đồng thời cậu dịch chuyển liên tục để tấn công Thiên từ mọi hướng. Thiên thì né tránh các luồn đạn nguy hiểm của Silvar nhưng có vẻ cậu không thể chống trả nổi đòn tấn công từ mọi hướng của bạn mình.
Thiên và Silvar bất chợt lao vào nhau. Thiên kịp thời chụp lấy cánh tay Silvar và bẻ ngược lên tránh luồn đạn đó găm vào đầu mình. Trần của tòa nhà nơi họ dứng nứt toát ra , bản thân tòa nhà cũng rung chuyển dữ dội. Không gian bên họ như xoắn lại và sau lưng Thiên ánh sáng vàng thoát ra không ngừng nhìn hệt như hiện tượng cực quang.
- Cậu nghĩ lí do gì mà ngày đó tớ đã đề bạt cậu làm S1st -Silvar nói- Vì cậu lạc quan, yêu đời, luôn nghĩ tới bạn bè mình...
Nói xong Silvar hất tay Thiên ra rồi đạp vào bụng Thiên khiến Thiên ngã xuống đất lộn mèo vài vòng:
- Chấn Thiên mà tớ biết là một con người giàu ý chí và nghị lực... cậu đã cùng Alena vực dậy S team bằng ý chí của mình.... Tớ có thể không cần S1st hay Sky Solad. Tớ cần Dương Chấn Thiên, rõ chưa??
Từ bên cạnh Thiên bỗng xuất hiện một thanh kiếm nhật được làm bằng chất liệu mà cậu chưa thấy bao giờ
- Platonium... kim loại dành riêng cho cậu đấy. Tớ và S team đã làm nó cho cậu với tất cả tấm lòng của những người bạn, Hãy đứng lên đi S1st… cậu luôn có bạn bè bên cạnh mình cơ mà !!
- Cậu nói phải Silvar à...- Thiên nói, một giọt nước mắt lăn dài trên má phải cậu. Cầm lấy thanh kiếm rồi đứng dậy- Tớ luôn có bạn bè bên mình... và tớ sẽ luôn bên các cậu. Dù có chuyện gì..
- S team ta là một- Silvar gật đầu- Sao... tiếp tục chứ... hay là để tớ làm S1st
- Còn lâu- Thiên giơ kiếm lên, kỳ lạ thay, mắt cậu dần chuyển sang đỏ
- Tình bạn tạo nên sức mạnh- Silvar nhận ra màu mắt Thiên đã thay đổi- Ánh sáng đỏ của cậu đã thức tỉnh. Hãy xem cậu có thể làm gì với nó.
- Coi nào... tung hết sức đi Silvar- Thiên nói.. một luồn sáng đỏ bao dần bao lấy thanh kiếm- Ánh sáng đỏ trong 7 ánh sáng thần linh... ánh sáng tượng trưng cho tình bạn... hãy xem thử sức mạnh của nó !!!
- Được !!!- Silvar xoay hai khẩu súng một vòng- Lao lên đi S1st !!
- Lên đi S2nd !
Thiên và Silvar đồng loạt xông lên, trên mặt họ hiện rõ một nụ cười.
- Ăn đạn đi tên nghiện Việt Nam.
- Còn lâu tên mắt bạc ngu ngốc
Trong bóng đêm của một căn biệt thự nằm ở vùng ngoại ô Trung Quốc. Chris đang uống cùng các chiến hữu của mình một cách hết sức vui vẻ. Bên cạnh hắn là hai cô em ăn mặc hở hang.
- Sao rồi.... đá cô ả kia rồi hã- một chiến hữu của hắn nói
- Chứ sao... trước khi đá còn làm tình nữa... vui thật- Hắn nốc rượu cái rụp- Mà lại còn làm tên bồ của ẻm giận nữa chứ.
- Quả không hổ danh Chris đại ca- Cả bọn phá lên cười giòn
- Vậy ra ... tên khốn mà S7th nói là đây
Một giọng lạnh lùng vang lên khiến Chris và bạn hắn giật nảy mình. Quay về hướng phát ra tiếng nói thì thấy một cậu ăn mặc như học sinh đang đứng tựa lưng vào góc tường, chiếc mặt nạ màu đỏ chói phát ra một thứ ánh sáng màu đỏ ghê rợn làm hiện rõ gương mặt cậu ta.
- Mày là ai... - Chris đứng dậy- Sao mày qua được......
- Đám vệ sĩ đó hã- Cậu ta nhếch mép- chết sạch rồi đấy.........
- MÀy dám..... mày muốn gì- Chris nghiến răng
- Một sự trừng phạt vì đã làm bạn tao buồn...- Cậu ta tiến về phía chúng- và hai quý cô hãy rời khỏi đây nhé... tôi không muốn máu phụ nữ dính trên tay mình
Sau khi các cô gái đã đi ra ngoài, Chris và đám bạn ngay lập tức rút súng ra và nã liên tiếp vào cậu học sinh. Nhưng một ngọn lửa chợt xuất hiện từ không trung và che chắn cho Cậu, đồng thời cũng làm tan chảy hết số đạn trước mặt.
- Mày... mày là cái gì... -Chris sợ hãi nói khi súng của hắn đã hết đạn
- Ngọn lửa nhiệt huyêt của S team...- Cậu ta mỉm cười, bàn tay dần cháy lên một ngọn lửa lớn- S5th.... Sean artwork !
Chap 18: Bọn tớ sẽ đi học cùng cậu
Thiên và Silvar trở về nhà trong tình trạng bị te tua về quần áo và chấn thương "nhẹ" ngoài da.
Những tưởng sau khi đã trở lại như cũ thì các thành viên đang có mặt tại nhà trọ sẽ vui mừng. Nhưng chỉ có hai người là tỏ ra an tâm với họ, còn một người thì bất chợt lao ra tung thẳng hai cước vào mặt hai người, và hét to:
- Chết đi hai tên ********....
Chắc các bạn cũng biết ai là người đá cú đó, Nana Aquari, kẻ hung dữ nhất S team... Thiên và Silvar bị đá văng vào một góc nhà, máu chảy tùm lum nhưng Nana vẫn không tha. Cô lao vào nắm cổ áo hai người, nói như tát nước vào mặt:
- Hai người có biết là đã gây sự chú ý cho thành phố này không hã, đánh nhau cũng kiềm lại bớt chứ...
- Nana anh biết lỗi rồi mà- Thiên nói
- Ừ.. Chỉ có sập vài... tòa thôi mà...!!!
- Vài tòa hã ?- NAna thét lên- Chết đi hai tên khốn.....
Trong lúc Nana đang dần nhừ tử Thiên và Silvar, Zasmine, Rin và Raziel chỉ ngồi xem tivi...
- Cản nana không- Raziel đề nghị
- Không... rướt họa vào thân bây giờ- Zasmine nói, mắt không rời khỏi Tivi. Cô mở sang kênh CNN, Tuivi đang đưa tin về một vụ hỏa hoạn ......
Theo điều tra viên cho biết, vụ hỏa hoạn xảy ra cách đây vài giờ, căn biệt thự bị cháy là căn nhà riêng của Chris Dustine, con trai của ông trùm Mafia Thế giới Luigi Dustine... được biết, đây có thể là một hành động thanh toán băng nhóm... ngọn lữa vẫn đang rất dữ dội và chưa có con số thương vong....
-S5th...Sean- Rin nói
- Cái tên sử dụng lửa mà lại có trái tim lạnh như băng đó hã - Raziel nói- Vô cùng ấn tượng khi thấy hắn can thiệp vào chuyện của S1st đấy... hai gã này vốn xung khắc nhau mà.
- Ai biết !!- Zasmine nói
Cuối cùng thì NAna do mỏi tay nên tạm thời tha cho hai kẻ xấu số, lúc này Thiên và Silvar đã thân tàn ma dại...
- Thiên này...- Silvar nói
- Sao ?- Thiên rửa mặt mình lúc này đã bị bầm tím do Nana đánh quá mạnh
- Giờ cậu tính sao...
- Chuyện của Mai hã ? - Thiên nhìn vào gương- Tớ coi như không liên can đến cô ta, Alena là duy nhất và cô ta vĩnh viễn không phải là Alena
- Ghê nhỉ- Silvar cười khùng khục- Phút trước như người mất hồn.. phút sau tự tin phết !!!
- Nhưng mà có lẽ bây giờ tớ chã đi học làm gì nữa- Thiên đứng tựa lưng vào tường nhường bồn rửa cho Silvar
- Này... đi học như bao đứa trẻ bình thường vốn là ước mơ của cậu... vậy nên đừng có từ bỏ nó chỉ vì một cô gái như thế- Silvar động viên- Bọn tớ đã quyết định, ngày kia sẽ đi học cùng cậu... Sao, vui không ?
- Vui chứ sao không !- Thiên mừng rỡ nói- S7th không liên quan gì tới quyết định đó chứ !!
- Đâu có -Silvar cười - Đâu có đâu....
Vậy là xong, từ nay các thành viên S team sẽ đi học cùng cậu, điều đó khiến cậu vui hẳn lên, dù biết rõ S7th có liên quan nhưng cậu vẫn không trách bạn bè mình... kẻ ghét học như Silvar mà cũng đồng ý có nghĩa là họ đã vì cậu mà chịu khổ.
Ông chủ nhà trọ có vẻ rất vui khi Thiên giới thiệu cho ông bạn mình cũng muốn trọ ở đây... và vì vậy nên họ sống với nhau trong cùng một mái nhà. Phòng Silvar là phong 52, Nana là phòn 40 ở tầng 4 vì không ai dám để cô gần phòng mình, Zasmine đã chiếm luôn cái sân thượng thành phòng mình sau khi xin phép ông chủ nhà trọ, theo ý cô thì trên này rất mát mẻ và có thể nhờ vả được Chấn Thiên bất cứ khi nào cô muốn. Phòng của Raziel ở tầng 3 và chẳng mấy chốc bên trong đã xuất hiện hổ, lợn lòi và cáo....Rin thi tro o tang 3, phong 32
Cuộc sống nghĩ phép của Thiên ngày một tốt đẹp hơn dù sâu thẳm trong tim , cậu vẫn cảm thấy thiếu cái gì đó rất quan trọng
Chap 19: Chuẩn bị cho ngày hội….
Đối với Mai, mọi thứ giống như đã kết thúc.
Cô như người vô hồn, đôi mắt sưng húp lên vì cô đã khóc suốt một ngày và không chịu gặp ai, kể cả cha mẹ cô cũng không nói được bất kì một lời động viên nào khi lần đầu tiên nhìn con gái yêu quí của mình khóc vì một đứa con trai.
Cô đã nhờ Vy và Giang cắt đứt quan hệ của mình với những tên bạn trai và khuyên cũng khuyên bảo họ hãy từ bỏ giống như cô, và Giang, Vy đã đồng ý mà không kêu ca gì.
Cô tự mình đào một cái hố, tự mình làm dù cho các gia nhân trong nhà cô can ngăn đòi làm hộ cô. Nhưng không, cô muốn tự mình vứt bỏ quá khứ đi. Sau khi đã đào được một cái hố khá ổn, cô lấy tất cả những thứ gì làm mình bị lâm vào tình cảnh này, rượu, những chiếc băng cô nhận được vào ngày cô trở thành miss teen, những món quà mà tất cả những tên bạn trai trước tặng cô, những thứ quần áo mà giờ đây cô lại thấy ghê sợ khi đã từng mặt chúng trên người…. ném hết, ném hết. Sau đó cô châm lửa và đốt sạch chúng, và bỏ vào nhà mà cô không hề ngoái nhìn lại.
Sau một ngày chủ nhật đau buồn nhất trong cuộc đời, một lần nữa cô lại lên trường, đi đến đâu là cô được mọi người ngước nhìn đến đó, những cái nhìn đó bây giờ cô không cần nữa, cái cô cần bây giờ là nụ cười của Thiên.
Nhưng cô đã lầm…..
Thiên tỏ ra hoàn toàn thờ ơ với cô, khi cậu bước vào lớp, cô đã muốn đứng dậy xin lỗi cậu nhưng đã không thể… Thiên đã không còn ngồi bên Giang nữa mà xuống tít bàn cuối ngồi, giờ đây cô mới nhìn rõ được đôi mắt của Thiên khi không có kính, một đôi mắt vàng nhạt tuyệt đẹp… và cũng nhờ đôi mắt ấy mà Thiên lại trở thành tâm điểm của lớp.
Thầy Trung bước vào lớp trong bộ dạng lôi thôi cực kì, Mai đoán chắc Giang đã tuyên bố chia tay với thầy ấy và có thể đây là một cú sốc lớn. Thầy Trung ném cặp lên bàn rồi nói:
- Lớp ta có hai học sinh mới…. Các em vào đi..
Cửa lớp mở ra và từ đó hai học sinh mới bước vào, một bạn Nam có mái tóc bạc rất kì lạ và đôi mắt cũng màu bạc tuốt, trông cậu ta thì khỏi cần nói, đẹp trai cực kì…. Còn cô gái đi bên cạnh cậu thì có vẻ là người Nhật, mái tóc đen uốn lọn xõa trên lưng tuyệt đẹp.
Cả lớp trở nên xôn xao khi hai nhân vật mới này bước vào…. Họ đứng trước lớp tự giới thiệu mình:
- Mình là Silvar Univa… rất vui được gặp các bạn !!!
- Còn mình là Zasmine Myowa… mình là người Nhật … rất vui khi chung lớp với các bạn !!!
- Các em tự chọn chỗ nhé… -thầy Trung nói với giọng chán nản
Ngay lập tức cả lớp òn ào hẳn lên, cả nam lẫn nữ ai ai cũng muốn được ngồi chung với họ, nhưng mọi chuyện lại khác. Silvar thì tự động tiến đến chổ trống cũ của Thiên cạnh Giang, tươi cười:
- Tớ có thể ngồi đây không ?
- Ơ… được, được mà- Giang ấp úng làm cả lớp kêu lên tiết rẻ.
Vậy là cả lớp chỉ còn lại Zasmine nhưng trước khi ai đó kịp đứng lên nói, cô đã lên tiếng nói to:
- Chấn Thiên… Tớ ngồi cùng cậu được chứ !!
- Ồ !!- Cả lớp rộ lên cực to, vậy là Zasmine và Thiên có quen biết nhau, Mai cảm thấy hơi xót xa trong lòng
- Tùy cậu !- Thiên mỉm cười và Myowa tiến về phía Thiên rồi ngồi xuống.
-Tôi có chuyện muốn thông báo với các em- Thầy Trung nói- Sắp tới trường ta sẽ tổ chức Vũ hội mùa Đông, lý do tổ chức là để các em có một đêm giải tỏa căng thẳng học hành. Các em có thể mời một bạn nào đó trong lớp ta hoặc bên ngoài làm bạn nhảy cho Vũ hội.
Lập tức cả lớp xôn xao hẳn lên, một vũ hội…. đó là những gì mà các học sinh Intelligent trông đợi từ đầu năm đến giờ.
- Lớp ta được phân công hai nhiệm vụ, một là Chuẩn bị bàn ghế và các vật dụng cần thiết….. hai là trang trí cho bữa tiệc. Vậy ai sẽ nhận nhiệm vụ thứ nhật…
- Em làm………
Cả lớp chợt nín thinh khi tiếng em làm được hô to, nhưng đó không chỉ là một người nói, mà là hai người… là Giang và Silvar, hai người họ đã giơ tay và hô lên cùng một lúc. Hai người họ chợt bắt gặp ánh mắt của nhau rồi cười vui vẻ… Mai có thể thấy rõ gương mặt hơi hồng hào của Giang
- Được, vậy hãy để Silvar và Hương Giang đảm nhận công việc đó… Vậy ai sẽ nhận nhiệm vụ thứ hai..
Cả lớp bỗng lặng im vì họ biết rõ công việc này khá khó khăn, chỉ cần một sơ soát nhỏ trong khâu trang trí cho bữa tiệc là có thể trở thành tội đồ của trường ngay. Mai cảm thấy lớp quá im lặng nên đành nhận trách nhiệm ấy, và đây cũng là lần đầu cô nhận công cán cho lớp, Mai đứng dậy rồi nói:
- Em sẽ làm… thưa thầy !!!
Nhưng lần này, lớp không im lặng nữa mà lại ồ lên một tiếng khá to. Mai nhận ra là không chỉ mỗi mình mình, mà có một cậu con trai đã đứng lên nhận công việc đó cùng lúc với cô. Cô biết giọng nói này, cái giọng mà mỗi làn nghe là lại làm cho tim cô lỡ nhịp… Cô quay xuống nhìn thẳng vào mắt cậu ây, ánh mắt dù không đổi nhưng cô biết ẩn chứa bên trong là một sự phẫn nộ đối với cô
- Tốt, vậy hãy để Thanh Mai và Chấn Thiên lo phần trang trí cho Vũ Hội.
- Nhìn anh chàng tóc bạc kia kìa, tớ cá là mái tóc ấy bạc tự nhiên đấy.
- Ai mà quan tâm chứ, cậu không thấy anh ấy rất đẹp trai sao.
- Có khi lại còn đẹp hơn Chấn Thiên của tớ nữa.
- Ê... ai nói Chấn Thiên là của bà vậy....
- Mà con nhỏ người Nhật kia là ai mà suốt ngày bám dính cánh tay anh Thiên thế... Mai không nói gì sao ???
.
.
.
Đó là tất cả những gì mà Thiên nghe được khi cậu cùng Silvar và Zasmine bước vào căn tin. Zasmine vốn sợ nơi đông người nên cứ bám dính lấy cánh tay cậu, Thiên không lấy đó làm phiền... cái phiền phức là cái con nhỏ đi theo họ nãy giờ.
Sau khi nhận phần ăn của mình xong, Thiên và hai người bạn của mình đi kiếm bàn trống để ngồi, bất chợt nhận ra nhóm 4 princes vừa đi ngang qua mình mỗi tên bầm một con mặt và có dấu hiệu bị đánh bằng chính phần ăn trưa của mình và Thiên nhận ra ai là nguyên Nhân...
- Này, anh Thiên, anh Silvar, chị Zasmine.... bàn này còn trống nè !!!
Quả thật vậy, bàn Nana ngồi tuyệt nhiên không có một ai, chắc có lẽ do Nana đã dần nhừ tử lũ hotboy trong nỗ lực tán tỉnh cô.
Thiên ngồi xuống bàn của Nana và úp thẳng mặt xuống bàn luôn... Nana thấy thế liền hỏi:
- Anh sao vậy ?
- Ông trời muốn đùa với Thiên đấy !- Zasmine nói
- Là sao....
Silvar và Zasmine liền thay phiên nhau tường trình lại sự việc cho Nana nghe một cách đầy đủ. Khi kể hết sự việc cho Nana nghe xong, cô phá lên cười:
- Trớ trêu thay... ai ngờ đâu chứ !! hai người tâm đầu ý hợp quá nhỉ ?
- Đừng nói nữa mà !- Thiên ngoc đầu dậy.
- Chấp nhận sự thật đi anh Thiên à- Nana nhún vai- Nếu chị Selena ở đây... chị ấy sẽ nói gì nhỉ ??
- Số phận luôn là một thứ đã được định sẵn, Còn tương lai mới là thứ có thể thay đổi - Silvar nhái cái chất giọng nghiêm nghị của S7th
- Vậy khi nào tổ chức vũ hội .... -Nana hỏi- Em ngủ suốt buổi học nên không có nghe thông báo.
- Thứ 5 tuần này ...- Thiên nói
- Và ngay chiều nay Thiên sẽ trang hoàng bữa tiệc cùng " phiên bản sinh đôi đã làm cho trái tim S1st loạn nhịp" của Alena... quá ấn tượng.
- Có nín ngay không ?- Thiên cười đau khổ liếc sang bàn Mai, cô chả đụng đến phần ăn trưa của mình chút nào, cứ chốc chốc hai người lại bắt gặp ánh mắt của nhau.
---------------------------------------
Chiều ra về...
- Tớ đi nha !!- Silvar xách cặp lên- Giang đang chờ tớ cùng đi mua mấy quả bong bóng cần cho bữa tiệc.
- Đi chơi vui nha - Thiên chán nản nói
- Cậu cũng vậy - Silvar gật đầu rồi đi ra ngoài, thế là trong lớp chỉ còn lại mỗi mình Thiên và Mai.
Im lặng một hồi lâu, Thiên nói :
- Đi chứ !!!
- Ừm !- Mai mỉm cười rồi đi theo Thiên.
Suốt đoạn đường đi, hai người chẳng nói với nhau một lời nào, mà chỉ lâu lâu cứ liếc nhau một cái...
- Cô bé đã đánh nhóm 4 princes là ai vậy !- Mai bắt chuyện trước tiên.
- Bạn...- Thiên trả lời ngắn gọn
- Vậy hã ???- Mai nói
Cuối cùng sau khi đi một hồi, Thiên và Mai đã có mặt tại nhà thể dục của trường, nơi nhà trường đã quyêt định là nơi tổ chức Vũ hội vì nó rộng rãi và đối diện Căn tin...
- Cậu còn giận mình hã ???- Mai hỏi khi cùng Thiên đi lòng vòng quanh Sân bóng rổ của Nhà thể dục.
-......- Câu hỏi này thì Thiên không biết phải trả lời ra sao... giận ư... từ trước đến giờ ngoài lũ Demon ra thì cậu chưa hề nổi giận trước một ai, đằng này lại là một cô gái giống người mà Thiên yêu quí nhất như hai giọt nước... Chà! đó là cả một vấn đề lớn.
- Cậu không cần phải nói - MAi dừng lại, cuối gầm mặt xuống sàn nghiên cứu....dây giày.- lỗi là tại mình... Chris sẽ không dễ dàng buôn tha mình (t/g: ít nhất là Mai nghĩ vậy), vậy nên mình cần phải làm gì đó ép Chris phải chịu buôn tha mình...
- Giờ mới nói liệu có ổn không ?- Thiên cầm quả banh bóng rổ dưới chân lên
- Tất cả.... từ khi cậu xuất hiện... không hiểu sao mình thấy .... cảm thấy căm ghét cuộc sống thời gian vừa qua... tất cả những gì mình làm chỉ vì muốn được nổi tiếng, được vui chơi thỏa thích.... Nhờ cậu mà mình thay đổi...
- Nếu như Silvar là người gặp Mai trước tôi thì cậu ấy cũng sẽ khiến cho cô suy nghĩ lại về quá khứ đen tối của Mai thôi- Thiên nói, dù biết rằng chắc chắn Silvar sẽ không mấy quan tâm đến hạng người như Mai.
- Nhưng.... Không phải là Silvar mà là Thiên- Mai hét lên làm Thiên giật mình, cô lao vào cậu, gương mặt theo ý Thiên là đầy sát khí... nhưng hai hàng nước mắt lại cho cậu thấy sự đau buồn...
Thiên phải đi giật lùi về phía sau vì Mai ngày một sấn tới gần cậu :
- Tại sao Thiên lại xuất hiện trong đời Mai hã... tại sao ?. Tại sao không phải là Vy hay Giang mà lại là Mai hã.... có biết vì Thiên mà Mai đã cố gằng nghe giảng bài, Chép bài, đi học bằng xe buýt suốt cả ngày hôm nay không hả..."HỨC... HỨC" (tiếng nấc đấy)... Tại sao cứ mỗi đêm là cái mặt không bao giờ tức giận của Thiên cứ xuất hiện trong đầu Mai hã ??? Tất cả là tại Thiên... tại Thiên hêt.... Trời ơi!! Em....
Nhưng Mai đã ngất xỉu trước khi kịp nói hết câu. Thiên thấy vậy nhanh chóng lao đên đỡ lấy cô. Nhìn sắc mặt nhợt nhạt là biết ngay ngất do quá đói và áp lực tâm lí quá mức.
Những lời lẽ này vừa rồi của Mai thật sự khiến Cậu phải suy nghĩ, suy nghĩ rất nhiều... Tất cả cả là do cậu sao ???
- Coi nào.... Giang mua nhiều thật đấy, thống kê chỉ cần 1000 quả bóng bay sao lại mua đến 1500 quả bóng thế.
- Silvar thì sao hã... Băng rôn chỉ cần 5, 6 cái... mua chi mà 20 cái thế !
- Không có bán lẻ mà...
Tiếng nói cười của Silvar và Giang đã kéo Thiên ra khỏi mạch suy nghĩ của mình... Chẳng mấy chốc sau họ đã có mặt tại của ra vào, tay bê hai chiếc hộp giấy, nói cười rất vui vẻ. Nhưng khi thấy Thiên trong tình trạng đang ôm Mai... nụ cười của họ tắt ngúm và đồng thanh nói...
-Xin lỗi đã làm phiền...- Và chuồn ra ngoài
- Khoan... hai bạn hiểu lầm rồi.... này đợi đã...trời ạ....
------------
Trong lúc đó tại tổng bộ của The Cross....
- S7th... cô vẫn tinh tường như ngày nào - Một người ngồi trong góc tối nói, đối diện với người đó là S7th, Selena Anbe...
- Đưa tổng cộng là 5 thành viên S team đến Việt Nam- Selena nói- Sau đó lại cho 4 thành viên còn lại tản đi bốn châu lục lớn thì chuyện này không phải quá đáng ngờ sao, ngài Crown...
- Ban đầu... tôi đã nghĩ chỉ cần mỗi S1st là có thể hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, nhưng mọi chuyện đã thay đổi...
- S team cùng hợp sức thì chưa chắc thành công... ý ngài là vậy đúng không !!!- Selena nói
- Chuyện này không kể chắc cô cũng biết phải không S7th của thế hệ S team đầu tiên Selena- Crown nói- Cô chắc còn nhớ sau sự kiện ông Lý qua đời chứ.......
Chap 20 (final)
Để hồi phục sức khỏe cho Mai, Thiên cùng Silvar, Giang, Vy dìu cô ấy ra quán ăn nhanh gần trường Intelligent. Coi bộ Mai thật sự rất đói, cô ăn liên tục và gần như bỏ qua khuôn phép của con gái.
- Trời ạ...- Thiên giật lấy cái bánh trên tay phải của Mai-... Ăn gì mà ghê quá vậy, người ta đang nhìn kìa
- Trả lại đây !!!- Mai chồm người lên giật lấy cái bánh.
- Này Silvar.... hai bạn quen nhau lâu chưa ?- Vy hỏi
- Cũng lâu rồi....!- Silvar nói
- Hèn gì tính khí hai người giống nhau quá !- Giang gật gù
- Cậu ấy nghiêm túc hơn mình..- Thiên chỉ vào Silvar - và lười biếng hơn mình
- Này... muốn gì hã ???- Silvar nói, cậu cầm ly nước của mình lên và uống.
- Thiên... hết giận Mai rồi hã ??- Vy nói, lập tức Silvả phun toàn bộ nước ra.
- Cái gì ??? tên này mà biết giận người khác hã ?- Silvar chỉ vào Thiên - Ấn tượng đấy Thiên !
- Giờ không phải lúc nói chuyện đó...- Thiên cốc đầu thằng bạn- Quan trọng bây giờ là thực hiện công việc mà trường giao cho ta.
- Ờ..ờ... tùy Thiên thôi- Mai ủng hộ
Thiên lấy từ trong ba lô ra một cái bìa kẹp giấy, mở ra là bản phác thảo cực kì sắc sảo của một quan cảnh Vũ hội gồm đầy đủ giàn nhạc, Bong bóng khắp nơi và rất nhiều phục vụ...
- Cái gì vậy ??- Giang thắc mắc- Đừng nói là...
- Tớ vẽ nó hồi chiều khi ăn trưa xong, mất cả tiết học đấy.
- Tưởng gì ?- Mai mỉa mai- Ai dè Thiên cũng không chú ý trong giờ học
- Thì đã sao...- Thiên cười- Rồi... mình đã soạn ra một danh sách những điều cần thiết cho Vũ hội nay.... đầu tiên chúng ta cần Bong bóng bay...
- Tớ đã mua rồi - Giang giơ tay cao nói
- Các giải lụa có Thể dán chữ lên được...- Mai chỉ chỉ vào những chiếc băng rôn Thiên vẽ
- Đã có 20 cái chờ sẵn !- Silvar nói
- Chúng ta cũng cần một giàn nhạc, những người phục vụ...
- Tớ có thể lo được vụ đó...- Vy gõ gõ cái ly của mình
- Vậy được rồi... còn các món ăn - Thiên nói
- Mai nhé...- Mai giơ tay - Nhà Mai có nhiều đầu bếp lắm.
- Vậy chúng ta thống nhất nhé... -Thiên gấp tập giấy lại- Vy sẽ lo những người phục vụ và ban nhạc, nhớ là không chọn lũ mặt mày bặm trợn hay có sẹo.... Giang sẽ cùng Silvar chuẩn bị bong bóng và dán chữ lên các tấm băng rôn, hai người vẫn phải đặt thêm bàn ghế và các món đồ cần thiết tự chọn... Mai sẽ lo chọn các món ăn và nói nhà Mai làm.... Còn mình sẽ thống kê tất cả những người tham dự vũ hội và trang trí cho nhà thể dục... Ổn rồi chứ !!
- Ổn..- Cả bọn đồng thanh hô.
- Rồi- Thiên nói - Chiến dịch bắt đầu !!!
Trong lúc những cô gái đang cười nói với nhau, Silvar nói nhỏ với Thiên...
- Cái gì mà Chiến dịch... có phải đi tấn công vào hang ổ Drakon đâu mà chiến dịch hã..??
4 ngày nữa đến Vũ hội......
Giang đã thổi phồng tất cả những quả bong bóng cô ấy mua, tất cả là 1500 quả và đã bị nổ mất hàng chục quả, tất cả đều xảy ra vào lúc Silvar cầm đống băng rôn đi ngang qua mặt cô.
3 ngày nữa đến Vũ hội....
Vy đã trình diện trước mặt Thiên những thành viên Mafia mà cô đã nhờ ba mình chọn ra. Thiên rất ưng ý với họ, mặc dù cứ chốc chốc lại rút súng ra lau.... Thiên đã dặn kĩ là khi đi thì không được phép đem theo mấy thứ nguy hiểm đấy.
2 ngày nữa đến Vũ hội.....
Mai đã cho Thiên kiểm tra chất lượng những món ăn ở nhà cô, Ông bà Lý có vẻ còn muốn Thiên quay trở lại vị trí quản gia kiêm gia sư cũ, nhưng Thiên chỉ nói là khi đến thời điểm thích hợp cậu sẽ quay lại
1 ngày nữa đến Vũ hội
Với kỹ năng của mình, Thiên đã trang trí cho nhà thể dục với một tốc độ rất nhanh và cực kì đẹp. Giang và Silvar đã bê vào đó những chiếc bàn dài và được phủ bên trên những tấm vải màu xanh và hồng rất đẹp... dàn nhạc của Vy chơi có vẻ rất hay. Mọi thứ đã đâu vào đấy.
Buổi chiều trước Vũ Hội
- Thiên...- Mai đứng trước mặt cậu, và đồng thời là trước cả lớp đang im lặng như tờ...- Thiên sẽ dự Vũ hội cùng Mai chứ.
Lập tức cả lớp Ồ lên, và sau đó là một tràng liên tục :" Đồng ý đi", "Đồng ý đi". Thiên cảm thấy hơi hồi hộp, giống với lần cậu 1 chọi 1 với tên trùm của băng Vampire Băng Cốc, hồi đó cậu đã thắng nhưng không hiểu sao rất hồi hộp, và bây giờ thì y hệt lúc đó.
Thiên hít một hơi thật sâu rồi nói:
- Được thôi !
Lập tức cả lớp vỗ tay hoan hô cậu, Mai trông có vẻ rất mãn nguyện và vui sướng. Silvar nhảy xuống chỗ của Thiên chúc mừng cậu rồi nói:
- Tên này, ai lại để con gái mời bao giờ....
- Chứ cậu thì sao hử, chắc chưa ai đúng không - Thiên mỉa mai
- Xem nhé...
Silvar nói xong rồi tiếng về phía bàn Giang, cậu làm một động tác cúi chào thời xưa các quý ông chào các quý bà...
- Quý cô có thẻ đi dự Vũ hội cùng tôi chứ !!!
Lại thêm một tiếng ồ nữa từ lớp học... tên Silvar này ghê thật....Giang ngập ngừng một chút, mặt cô đang đỏ như trái gất, Cuối cùng cô nói:
- Oke... đến đón mình nhé !!!
Vậy là xong, mỗi người đã có riêng cho mình một bạn cùng tham dự vũ hội... Zasmine thì được anh chàng người Pháp của 4 princes mời, Nana đã không đi vì cô thích ở nhà chơi với Rin và Raziel, hai người không hề muốn đi học hơn.
_____
- Thưa ngài.... phát hiện một lượng lớn Demon đang hoạt động khắp thế giới
Hiện tại thì tổng bộ của The Cross đang trở nên náo loạn cực kì, màn hình chính của họ tại phòng điều khiển đang chiếu hình ảnh bản đồ thế giới và một lượng lớn chấm sáng đang chuyển động....
- Chuyện gì đang xảy ra chứ !!!- Crown nói, lúc này ông đang trực tiếp chỉ huy
- Sắp tới rồi... thánh chiến sắp xảy ra một lần nữa - S7th nói, dù cô đang đeo mặt nạ nhưng biểu hiện cho thấy cô đang rất lo lắng....
- Thưa ngài..- Một nhân viên nói- S5th báo cáo, phát hiện một lượng lớn vampire đang di chuyển với vận tốc rất nhanh tại Châu Âu
- S8th báo cáo ... xuất hiện rất nhiều người sói tại Bắc Mỹ và đang gây náo loạn ở khắc nơi!
- S10th báo cáo một đội quân các Cerberus đang ra tiến ra khỏi vùng giới hạn hoạt động tại Châu Phi
-Thưa ngài... chúng ta đang đương đầu với cái gì vậy !!!
Crown suy nghĩ một hồi rồi nói:
- Có xác định được nơi bọn chúng đang tới không ?
- Có thưa ngài...- Một nhân viên nói- .... là Châu Á!!
- Nơi đến chính xác cơ ....- Crown nói to
- Việt Nam... chúng đang tìm Kẻ gác cổng !- S7th nói, mặt nạ cô xuất hiện vết nứt lớn, người cô toát đầy mồ hôi- Thánh Chiến HellvsHeaven lần thứ III sắp bắt đầu rồi.
Chap 21: Vũ hội và Thánh chiến bắt đầu
Vũ hội diễn ra một cách cực kì náo nhiệt.
Lớp của Thiên đã được Thầy cô tuyên dương vì đã chuẩn bị cho Vũ hội một cách rất hoàn hảo. Những người phục vụ đã thể hiện mình không chỉ là những sát thủ của thế giới ngầm, mà còn là những người phục vụ khá tận tụy... ít nhất cũng không rút súng ra chĩa vào đầu người khác khi người đó chê bai mình. Các món ăn rất được ưng ý, dàn nhạc chơi những ca khúc rất hay... mọi chuyện có vẻ rất hoàn hảo.
Nói đến Thiên và màn khiêu vũ cùng Mai thì.... quên đi. Thiên nhảy siêu tệ, cứ được dăm ba mươi bốn mươi dây là cậu lại dậm vào chân Mai một cái khiến cô ấy giật nảy mình. Hôm nay trông Mai rất xinh, bộ váy dạ hội không tay màu trắng trông rất hợp với cô. Thiên thì mặc luôn đồng phục của S team sau một buổi chiều cùng Silvar đi chọn trang phục cho Vũ hội. Họ đã quyết định là trừ đồng phục S team và đồ mặc thường ngày... thì tất cả bộ Vest trên thế giới đều biến cậu thành thằng hề. Đồng phục S team khá đơn giản, chỉ là áo sơ mi dài tay trắng có cravat, quần dài đen và giày bốt đen, trông nó chẳng có gì khác đồ thường ngày nếu như cái áo khoác cực kì... quái dị ( hiểu theo nghĩa đen) nếu như mặc trong trường hợp này.
Nói đến Silvar, cậu ta nhảy với Giang rất điêu luyện, Thiên cực kì thắc mắc là tên này học nhảy hồi nào, nhưng xét tới việc trước đây Silvar hay trốn học nên điều này có thể xảy ra.
- Các em vui chứ- Thầy Huy, thầy hiệu trưởng của Intelligent hô to, lập tức tất cả học sinh hô to:
- Rất vui thưa thầy !!!
- Theo thông lệ, Chúng ta sẽ bầu ra Vua và Hoàng hậu của Bửa tiệc - Thầy Huy phe phẩy một cái phong bì, vẻ mặt thách thức- Sau một hồi cùng các quý thầy cô chọn lựa, chúng ta đã quyết định....
Cả Vũ hội chợt lặng im khi Thầy Huy mở phong bì ra, có vẻ ai nấy đều mong mình được danh hiệu ấy, nói chung là được hưởng rất nhiều đặc quyền..
- Vua và Hoàng hậu của chúng ta sẽ là Silvar Univa và Trần Hương Giang...!!!
Lập tức cả Vũ hội hò reo vang dội dù cho có một số người kêu lên tiếc rẻ. Silvar thì trông khá tự nhiên còn Giang thì rất hạnh phúc. Họ cùng tay trong tay bước lên bục nơi thầy Huy đang đứng để nhận vương miệng thể hiện danh hiệu của mình.
- Mai có muốn đi nơi nào yên tĩnh chút không ??- Thiên quay sang Mai, cậu nghĩ ít nhất phải đền bù cho cô, lúc nãy Mai đã cố sức lái Thiên nhảy để không làm trò cười cho thiên hạ
- Được thôi- Mai vui vẻ trả lời và chạy theo Huy. Họ cùng nhau ra khỏi nhà Thể dục.
Đi bộ một quãng, Thiên và Mai dừng lại trước một cây phượng... Mai đặt tay rồi nhìn lên thân cây, nói:
- Từ hồi mới vào đây Mai luôn muốn ngắm nhìn trường từ trên cây này !
- Thế Mai đã lên đó chưa ?- Thiên hỏi
- Chưa... - Mai nói- Thiên thấy con gái leo cây bao giờ chưa mà hỏi ?
- Rồi...- Thiên nói nhỏ, gương mặt cậu thoáng buồn.
- Sao vậy... - Mai nhìn chằm chằm cậu
- Không có gì- Thiên nói ngay- Thế giờ Mai còn muốn lên đó không ?
- Muốn chứ...- Mai nói, cô cởi bao tay ra, sẵng sàng cho việc leo cây thì- ỐI...
Mai kêu lên khi Thiên vòng tay qua eo rồi chân cô, bế xốc cô lên. Thiên nhún người một cái rồi bật lên, đạp liên tiếp lên thân, rồi cành cây, chẳng mấy chốc Thiên đã lên được nơi cao nhất của cây (có thể đứng được).
- Sao cậu làm được thế ?- Mai sững sốt nói khi Thiên đặt cô ngồi xuống một cành cây
- Một chút may mắn và luyện tập ..- Thiên nói, cảnh này với cậu thật quen thuộc, cũng gương mặt đó, cũng là nụ cười đó, cũng là một cây phượng nhưng lại là một cô gái hoàn toàn khác.
- Thiên này... có phải trước khi gặp Mai, Thiên đã quen với một cô gái khác phải không ??- Mai lên tiếng khiến Thiên giật mình và suýt nữa thì rơi xuống đất.
- Sao... sao Mai lại hỏi vậy ?- Thiên nói... có hơi sững sốt vì câu hỏi của cô
- Đoán thôi...- Mai nói, ánh nhinf của cô chợt xa xăm.
- À, có...- Thiên thú nhận
- Cô ấy sao rồi ?
- Cô ấy đã mất rồi...- Thiên nói, lòng cậu thắt lại
- MAi rất tiếc...- Mai nói
Họ iim lặng một lúc, từ vị trí này Thiên có thể có cái nhìn bao quát về trường Intelligent. Nhưng tâm hồn cậu không còn tập trung cho việc ngắm cảnh nữa.
- Thiên có thích Mai không ?
Lại một lần nữa Thiên suýt té....
-Ơ... a..- Thiên ấp úng do không tìm được câu trả lời
- Thiên không cần phải nói bây giờ đâu !- Mai đặt tay lên má Thiên, mỉm cười
Lập tức, Thiên cảm thấy một luồng điện cả tỉ vôn chạy khắp mặt mình, giống hệt lúc Rin tung toàn bộ sức mạnh vào mình và uy lực còn khủng khiếp hơn thế.
Gương mặt Mai ngày càng tiến sát mặt Thiên, còn cậu thì hoàn toàn bất động. Mai dần nhắm mắt mình lại, cô càng lúc càng gần Thiên, mũi họ đã chạm vào nhau, 5cm, rồi 3cm, 2cm...1cm..........
BÙM !!!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên kéo Thiên về thực tại, cậu hướng mắt mình đến nơi phát ra tiếng nổ thì thấy một tòa nhà cao tầng đang dần sụp đổ. Khắp mọi nơi ngay sau đó là hàng loạt vụ nổ lớn, theo đó là hàng trăm tiếng la hét, tiếng khóc của trẻ con, tiếng cò xe và hàng loạt tiếng súng.
- Chuyện.... chuyện gì vậy ?- Mai kinh hãi kêu lên
- Thiên -Silvar và Zasmine chạy ra, theo sau họ là Giang và Vy- Selena vừa gọi điện báo tớ, Thành phố đang bị tấn công..... Thánh Chiến bắt đầu rồi
____
- Cậu chắc chứ Silvar....- Thiên bế Mai nhảy xuống
- Mọi người đang nói về cái gì vậy... - Mai nói
- Thánh chiến là sao ?- Vy nói
- Ai là Selena?- Giang nói
- BÌnh tĩnh ?- Zasmine can ngăn- Các cậu không hiểu đâu !
Lúc này, có vẻ vũ hội đã phát hiện ra vụ nổ xuất phát từ thành phố và chạy hết ra ngoài xem, một số người thì kinh hãi, một số lập tức lao vào thành phố. Silvar kéo cả bọn về một góc, nói:
- Mọi chuyện phức tạp hơn rồi Thiên à
- Là sao...- Thiên nhăn mặt- Sao lại xảy ra thánh chiến vào lúc này chứ ?
- Mọi người có trả lời cho tôi cái gì đang xảy ra không ?- Mai nói với giọng sợ hãi- Tại sao tòa nhà đó lại nổ tung, tại sao lại có tiếng súng, tiếng la hét khắp nơi chứ.
- Tại cô đấy Thanh Mai... !- Silvar lạnh nhạt nói, Mai chưa bao giờ thấy một ai đáng sợ như cậu, nhất là suốt mấy ngày qua, Silvar đã thể hiện mình rất vui tính
- Cậu nói do cô ấy là sao ??- Thiên nắm cổ áo Silvar
- Selena nói.... bọn chúng đến đây vì cô ấy........ Chúng đang tìm kẻ gác cổng thật sự...... Chính cô là lý do việc thành phố bị tấn công !- Silvar nói
- Không.... không phải tôi !- Mai lắc đầu nguầy nguậy khi mọi ánh nhìn tập trung vào cô- Tôi... tôi chưa làm gì sai cả !!!
- Selena đã cho tôi hai lựa chọn..........
Lập tức, từ trong không trung rơi xuống cặp súng lục bạc của Silvar, cậu bắt lấy nó và chĩa thẳng vào mặt Mai. Tatas cả mọi người trừ Zasmine đều kinh hãi nhìn cậu.
- Giết cô ngay tại đây...
- Bước qua xác tớ đã..- Thiên chụp lấy cánh tay Silvar, Ánh sáng toát ra từ bàn tay Thiên
- Thiên....sao cậu.....cậu- Mai sợ hãi chỉ vào bàn tay đang phát sáng của Thiên
- Chúng tôi sẽ không để cậu giết Mai đâu...- Giang và Vy xông vào ôm lấy Mai
- Silvar.... lựa chọn thứ hai là gì ?- Thiên nói
- Chúng ta sẽ cùng nhau liều mạng bảo vệ cho Mai- Zasmine nói, thận trọng tiến lại gần họ- Bảo vệ thành phố này !
- Đó sẽ là mục tiêu và là Nhiệm vụ của chúng ta !- Silvar rút súng lại- Bọn tớ chọn bảo vệ Mai.... còn cậu.
- Bảo vệ- Thiên gật đầu !
--------------------------------------------
Thành phố đang ngày càng hỗn loạn hơn, hàng loạt tiếng nổ, tiếng gào rú của thứ gì đó cứ liên tục vang lên khiến Bộ ba rùng mình.
- Selena nói nếu chon bảo vệ thì hãy đưa Mai về nhà...- Silvar gập điện thoại lại- Cô ấy và Raziel đã ở đó và bảo vệ cho gia đình Mai.
- Được...- Thiên nói
- Thiên.... rốt cuộc các cậu là ai ?- Mai nhìn thẳng vào Thiên
- Thiên sẽ kể sau -Thiên nói dứt khoát- Giờ quan trọng nhất là bảo vệ cho Mai và các bạn
- Nói chuyện sau...- Silvar nói khi một tiếng nổ nữa vang lên. Cậu đặt tay mình lên người Mai,Giang và Vy
Lập tức không gian trước mặt Mai thay đổi, chỉ một cái chớp mắt, Cảnh vật đã thay đổi hoàn toàn. Thiên và Zasmine biến mất, thay vào đó là cha và mẹ cô. Cảnh trường bị đổi thành phòng khác nhà Mai. Thấy Mai, họ lập tức lao vào cô, nức nở khi thấy con gái mình an toàn.
- Vừa rồi...là- Giang ấp úng trước sự thay đổi đột ngột
- Dịch chuyển tức thời- Một cô gái đứng dậy từ ghế sofa
- Là cô...........cô...!!- Mai nói, cô nhận ra cô gái ấy, chính là người đổ bia lên đầu cô hôm trước.
- Silvar.....quay lại hỗ trợ Thiên, Zasmine, Nana và Rin- Cô gái ấy nói- Cho dù có Thiên ở đó thì Thành phố vẫn quá lớn đẻ 4 người họ bảo vệ, cần có người có thể xuất hiện ở mọi nơi như cậu...
- Rõ rồi- Silvar nói, một tiếng tách vang lên và Silvar biến mất.
- Được rồi -Vy lên tiếng chỉ vào chỗ Silvar vừa biến mất- Sao cậu ấy làm được thế, sao tay Thiên lại có thể sáng như mặt trời, sao lại có thứ gọi là Thánh Chiến chứ ?
- Hãy đợi đến sáng...- Cô gái nháy mắt- Khi các thành viên S team trở về an toàn, mọi thắc mắc của các cô sẽ được giải đáp.
---------------------------
- Sao lâu vậy ?- Thiên nói khi thấy Silvar xuất hiện cạnh cậu
- Mới có 30s mà - Silvar cãi, đưa thanh kiếm cho Thiên
- Rồi rồi...- Thiên cầm lấy thanh kiếm
- Mọi người nhìn kìa- Zasmine chỉ tay về hướng thành phố.
Một cột nước khổng lồ bắn lên, bắn cao hơn tất cả những tòa nhà gần đó. Cột nước lên cao dần rồi hạ xuống, uốn luonj thành một hình vòng cung trên mặt dất rồi mang theo rất nhiều hình thù kì dị trong đó.
- Nana đấy....- Thiên nói và giật mình khi một tia sét đánh từ trên trời xuống cách vị trí cột nước không xa- Cả Rin nữa.........nào các cậu, tản ra, chúng ta cần bảo vệ thành phố này.
Thiên lao như tên bắn về phía Thành phố, cậu chạy nhanh qua các con đường rồi bắt gặp những em nhỏ bị mắc kẹt thì Thiên nhảy vào cứu ( đã đeo mặt nạ nên không sợ thấy mặt). Sau khi hỏi thăm các em xong, cậu lại tiếp tục lao đi, đi đến đâu là có tiếng la hét tới đó. Thiên nhanh chóng phát hiện ra Một ông đang bị Chó Cerberus rượt, Thiên liền lao vào chém nó ra thành hai mảnh, con chó biến thành làn hơi vàng rồi biến mất.
Càng lúc càng có nhiều Demon xuất hiện, Người sói, dơi quỷ, Drakon, Vampire.... đủ cả tất cả các loại cậu đã từng gặp. Thiên lao vào chém chết tất cả bọn chúng. Bên cạnh cậu cách đó một dãy nhà, một cơn lốc khổng lồ xuất hiện và kéo như tên khổng lồ cầm dao bầu lên trời. Zasmine đã ra tay cực hiệu quả, không hề hổ danh S6th, cuồng phong dữ dội chút nào.
Thiên chợt bị bao vây, xung quanh cậu là một đàn người sói, khoảng chừng 30 tên. Thiên không hề ngán. Màu mắt vàng của cậu thay đổi thành đỏ. Tập trung ánh sáng màu đỏ vào lòng bàn tay, Thiên đánh mạnh xuống đất làm mặt đất nứt ra và một luồn sóng xung kích đỏ chói tỏa ra và tiêu diệt bọn người sói rất nhanh. May hôm nay không phải trăng rằm, nếu không Thiên sẽ gặp khó khăn hơn nhiều khi chiến đấu với lũ bất tử.
Cùng Nana giải cứu một đám nhóc đang trốn trên xe buýt khỏi đàn Drakon. Kết hợt với Rin đánh bại một toán người khổng lồ đông nghịt. Phối hợp tác chiến với Silvar tiêu diệt các Tinh linh oán hận. Zasmine đã giúp Thiên thoát khỏi nhát Chém của một tên khổng lồ khi cậu đang cố cứu một em bé sơ sinh khỏi tay người mẹ đã chết của bé.
Cuộc chiến tưởng chừng như là vô tận, nhưng kết hợp với các chú cảnh sát dũng cảm của Thành phố, S team chỉ với một nửa số quân đã đẩy lùi được mũi tiến công của Lũ Demon. Ngay lúc đó, trời bắt đầu sáng dần, và các Demon đã rút lui khi thấy ánh mặt trời.
Thiên đã chiến đấu suốt một đêm, nhưng cậu vẫn không chịu ngồi yên. Thiên đã cứu được rất nhiều gia đình từ những đống đổ nát, cứu sống rất nhiều em bé đang mắc kẹt....
Có quá nhiều người chết, Thiên đi đến đâu là có những con người nằm đó, bất động... Người thân thì ôm xác mẹ mình hoặc cha mình anh chị, hay con mình khóc... khóc. Những giọt nước mắt của họ khiến Thiên đau lòng, một nỗi hận dâng trào trong tim cậu. Cứ nhìn những đứa trẻ đang vui đùa bên cha mẹ, được che chở trong tình thương của họ bỗng chốc trở thành trẻ mồ côi không nơi nương tựa, Thiên cứ cảm thấy đau lòng
Thiên ngồi phịch xuống đường, cởi mặt nà ra lau nước mắt, cậu không thể nào kềnh lòng được trước những cảnh tượng thương tâm này. Thiên chọn S team là để có thể bảo vệ mọi người, cứu những đứa trẻ khỏi cuộc sống của cậu trước đây. Thế mà giờ đây, cậu chỉ biết ngồi đây, nhìn họ..........
- Thiên- Silvar xuất hiện bên cạnh, đặt tay lên vai cậu, người Silvar lúc này cũng be bét máu, nhưng có vẻ Silvar không bị thương.
- Silvar...- Thiên nói, một giọt nước mắt lăn nhẹ bên má phải cậu- Tớ làm chuyện này thì có ý nghĩa gì chứ...... tớ đã không bảo vệ được người con gái yêu quí nhất, giờ là những người cùng chung sống với mình.... tại sao chứ ?
- Thiên... đừng buồn nữa - Silvar an ủi cậu, dù cho Thiên biết Silvar cũng đang rất đau lòng- Ta đi thôi, Selena sẽ cho chúng ta biết sự thật.
Chap 22: Sự thật về kẻ gác cổng
Suốt quãng thời gian Thiên ở bên ngoài, Mai cứ lo sợ rằng sẽ có chuyện gì đó xảy ra cho cậu. Trong đầu cô lúc này là hàng trăm câu hỏi và nỗi sợ hãi. Silvar đã nói cô chính là nguyên nhân gây ra cuộc tấn công này, nhưng cô có làm gì đâu.. cô chắc rằng trước đây, mình không bồ bịch với một tên khủng bố nào. Nhưng xét về độ nghiêm trọng của sự việc.... Thì chuyện này còn ghê gớm hơn cả Khủng bố.
Cứ chốc chốc là Mai thấy Raziel, anh bạn có giọng nói khá hài hước chiến đấu với thứ gì đó bên ngoài, cô đã điếng người khi nhận ra đó là những con chó màu đen với đôi mắt đỏ, Những con quỷ màu xanh lơ lững giữa trời, những con ma sói chỉ có trong phim ảnh... Cô thật sự rất ngạc nhiên khi chỉ một mình Raziel đã chặn đứng tất cả.
Rồi khi trời sáng, Silvar xuất hiện ngay trước mặt họ, tay mang theo cô gái nhỏ tên Nana hôm trước, một cô bé tóc tím đeo một cái vòng kì lạ bị một vết cắt lớn trên mặt và Zasmine, nhưng không thấy Thiên đâu. Mọi người lập tức xúm lại đỡ cô gái đang bị thương xuống ghế và họ bắt đầu kiểm tra cho cô. Mai có thể nghe thấy cuộc nói chuyện của Selena và Silvar:
- Rin sao vậy ?
- Sức mạnh của cô ấy mất ổn định đúng lúc một tên mập bổ dao cô ấy... May là tớ nhìn thấy chứ không thì....
- Thiên đâu rồi !- Mai lo lắng hỏi
- lần cuối tôi thấy cậu ấy thì Thiên đang chiến đấu với Vampire cấp thấp - Silvar nói
- Đi đón cậu ấy đi Silvar - Selena nói- Cậu ấy đang ở phía bắc thành phố
- Được rồi !!- Silvar gật đầu rồi dịch chuyển đi mất.
Selena tiến lại gần cô bé đang bị thương, dịu dàng hỏi:
- Em thấy thế nào rồi Rin ?
- Đau quá....- Rin thuề thào- Tất cả bọn họ...... chết hết rồi, bọn trẻ...các cụ...các cô..., còn em chỉ nằm đây với cái vết thương này...
Khi nghe cô gái này nói đau, Mai và mọi người cứ nghĩ là cô bị đau do vết thương, nhưng không phải vậy, có vẻ như đó là vết thương lòng cô, nhìn cô gái này đã xả thân bảo vệ thành phố, Mai cảm thấy lòng mình như thắt lại.
Silvar và Thiên bỗng chốc xuất hiện ngay đằng sau họ, người Thiên bê bết máu nhưng không có vẻ gì là bị thương cả. Thấy Thiên, Mai muốn lao vào ôm lấy cậu, nhưng Thiên đã nhanh chóng ngồi xuống tư
hăm hỏ Rin :
- Không sao chứ Rin
- Tớ không sao....- Rin mỉm cười
- Cậu đã chiến đấu rất tốt Rin- Thiên gật đầu.
- Nào mọi người, hãy để em ấy nghĩ ngơi.... tôi sẽ cho mọi người biết lý do bọn chúng tấn công nơi này - Selena lên tiếng đằng sau họ.
--------------------------------------------------------------------------------------
Mai, Giang và Vy ngồi cạnh nhau đối diện với họ là Thiên, Silvar, Raziel, Selena, Nana và Rin đang nằm trên ghế bên cạnh họ. Cả cha mẹ Mai cũng được Selena nói ở lại vì họ có một phần trách nhiệm trong truyện này. Đặc biệt là mẹ Mai, bà Lý hiện giờ sắc mặt đang xanh xao dần.
- Trước hết...- Selena nói- Tôi xin tự giới thiệu chúng tôi là các Devil Hunter, các bạn có thể gọi là thợ săn quỷ, kẻ giệt quỷ hay gì cũng được, nhưng trách nhiệm của chúng tôi là bảo vệ cho con người khỏi Thế giới Quỷ và các Demon, là thứ tấn công thành phố này tối qua....
Sáu người bọn tôi cùng Bốn người nữa đang ở bốn châu lục còn lại trên thế giới là nhóm S Devil Hunter, nhóm S team... biệt đội Devil Hunter mạnh nhất của tổ chức The Cross, tổ chức được lập ra cách đây 500 năm.... Bởi ông tổ của Mai.
Thông tin này làm Mai và mọi người choáng ngợp.... một tổ chức các Devil Hunter đã được lập ra bởi ông tổ của Mai. Cô hoàn toàn bất ngờ trước việc này nhưng cha mẹ cô thì không có vẻ gì là bất ngờ.
- S team có 10 thành viên, mỗi thành viên có một số hiệu thể hiện cấp bậc sức mạnh và vị trí của mình. Tôi Selena Anbe là S7th với khả năng của Thời Gian, Rin Danny là S9th với khả năng của Sấm Chớp, Zasmine Myowa là S6th với khả năng sức mạnh của gió, Raziel King là S4th,Đất và Cây là sức mạnh của cậu ấy, Nana Aquari là S3rd với số hiệu S3rd điều khiển được Nước, Silvar Univa là S2nd sức mạnh của cậu ấy là Không gian. Cuối cùng là Dương Chấn Thiên, đội trưởng của S team mang số hiệu S1st với năng lực điều khiển ánh Sáng.
Điều đó giải thích vì sao tay của Thiên phát ra ánh sáng tối hôm qua. Đội trưởng sao.... phải rồi, còn vị trí nào thích hợp hơn với Thiên như thế ngoài là người mạnh nhất cơ chứ.
- Chắc ai cũng biết cuộc chiến HellvsHeaven diễn ra cách đây hàng nghìn năm giữa Thiên đàng và Địa ngục, trong đó một phần ba số thiên thần đã phản bội lại Chúa Zesu liên kết với Thiên thần Lucifer nhằm lật đổ Thiên đàng.Tổng Thiên thần Micheal đã phụng sự của Chúa Zesu chiến đâu với Lucifer, cho đên khi Micheal được chúa trao cho thanh gươm Longinus để chiến đấu với Lucifer thì mới dành thắng lợi. Micheal đã ném Lucifer xuống tầng thứ 18 của địa ngục và tạo ra cánh cổng Địa ngục ở tầng thứ 18, Và sử dụng thanh gươm Longinus như một thanh kiếm Phong ấn, nhốt Lucifer lại, và khiến hắn ta trở thành Ác quỷ Satan, ác quỷ của địa ngục.
-Trải qua hàng nghìn năm, dòng dõi con cháu của Micheal luôn phải gánh trên mình trọng trách bảo vệ cho cánh cổng đó, chỉ có một người con hoặc cháu của Micheal mới có thể rút được thanh gươm Longinus ra và giải thoát cho Satan. Chỉ một đứa thôi, chỉ một người được thừa hưởng tài năng của Micheal..... đó chính là cô đấy Mai. Cô chính là hậu duệ của Tổng Thiên thần Micheal, người duy nhất rút được thanh gươm đó.
Thông tin này làm Mai hoàn toàn choáng, cô là người có thể rút được thanh kiếm gì đó ra để giải thoát cho quỷ Satan, con chúa quỷ của địa ngục sao..... Cô đã đọc sách về Satan, và cô không thích hắn chút nào.
- Thực ra thì bọn quỷ không thể biết được đó là đứa nào trong hàng triệu hậu duệ của Micheal, chính vì vậy bọn chúng đã săn lùng từng người một để giải thoát cho chúa tể của chúng. Và người đầu tiên có nghi vấn nhất chính là ông tổ của Mai, ông Mike amrstrong... sau này ông ấy đã đổi họ của mình thành Việt Nam giống như Sky Solad đổi thành Dương Chấn Thiên vậy.
- Cậu ấy thần tượng ngài Mike mà- Silvar nói
- Mike rất mạnh, sức mạnh của ông ấy gần như là vô tận. Ông đã lập ra The Cross và là S1st đầu tiên trong lịch sử. Đó cũng là Lúc diễn ra Thánh Chiến HellvsHeaven lần Thứ Hai, và lần này phe ta đã thất bại, Mike do không phải là người rút được thanh gươm nên đã bị giết.
- Sao cậu lại biết nhiều quá vậy -Raziel hỏi
- Đên nước này thì có lẽ để các cậu biết thì tốt hơn - Selena nói - Với năng lực Thời Gian, tôi đã khiến cơ thể trẻ lại, Chứ thực ra tôi đã 525 tuổi rồi.
- Cái gì !!!- Cả đám thét lên kinh hãi, hóa ra Selena đã là một bà cụ hàng trăm tuổi.
- Vậy mà tớ tưởng......- Zasmine nói- Hèn gì cứ nghi nghi, mấy năm rồi mà "cụ" vẫn vậy.
- Thôi...- Selena cười khổ sở- Tiếp tục nhé, nghi vấn thứ 2 của chúng là một trong các hậu duệ nổi bật nhất của Ông Mike.... Alena Rose, thành viên S team đã chết cách đây 3 năm.
Nói đến đây, Selena chợt ngừng lại, các thành viên S team đều buồn bã nhìn nhau. Đặc biệt là Thiên, cậu ấy trong rất buồn, Mai tự hỏi liệu cô gái Thiên kể có phải là Alena không.
- Thôi... Alena đã đi rồi -Selena nói- Giờ chỉ còn cô thôi Mai !!
- Nhưng cô nói hậu duệ của Micheal là hằng hà sa số- Vy chen vào- Làm sao Mai có thể....
- Bởi vì Mai..... có gương mặt cực kì giống với Alena, từ trên xuống dưới không có lấy một chỗ khác, chỉ có tính cách là khác nhau. Theo nhiều lần nghiên cứu, tôi đã phát hiện ra rằng, ông tổ của Mai và Alena, đồng thời Mẹ của Hai người..... Là Một, Alena và Mai là hai chị em cùng Mẹ khác Cha.
Tất cả ánh mắt đều tập trung vào Mẹ của Mai, lúc này sắc mặt bà đã tái nhợt đi, bà ấp úng :
- Tôi... tôi
- Bà đã yêu hai anh em, là cháu của Mike- Selena nói- Vụ ngoại tình của bà đã cho ra đời hai đứa bé là hậu duệ cuối cùng của Micheal. Sau khi Alena ra đời, bà đã chối bỏ cô ấy và đùng đẩy cho em ông Lý nuôi nấng cho đến ngày The Cross tìm thấy em đang nằm khóc bên xác cha mình. Cuối cùng, sau khi Alena qua đời, số phận đã chọn lựa Mai, là kẻ gác cổng. Là hậu duệ cuối cùng của Micheal.
Chap 23: Trở lại với công việc….
Mọi chuyện gần như đã quá sức chiệu đựng của Mai,đầu tiên cô là người đã khiến cho hàng ngàn người thiệt mạng, thứ hai cô là hậu duệ cuối cùng của một Thiên thần, thứ ba cô là người duy nhất có thể giải thoát được cho Quỷ vương Satan và thứ tư… Mẹ cô đã ngoại tình với người chú chết cách đây mười chín năm của cô, và đã sinh ra một người chị song sinh cùng mẹ khác cha cho cô.
- Hương…. Em nói gì đi chứ ?- Ông Lý nói với vọ mình
- Selena nói đúng… em đã sinh ra Alena trước khi Mai ra đời !- Bà Lý nói lí nhí
- Cũng không thể trách cô được. –Selena đan hai cánh tay vào nhau- Nhờ có cô mà bây giờ chúng ta mới có được là bài chủ chốt trong Thánh Chiến lần này… Trong cuộc chiến trước, ta thất bại là do ông Mike đã quá tự tin rằng mình là người rút được thanh kiếm phong ấn ra, chính vì vậy ông ta đã tự nộp mình, để có thể sử dụng thanh gươm đó tiêu diệt Satan hoàn toàn. Nhưng…. Kết cục chẳng có hậu chút nào cả.
- Không có cách nào khác sao….- Giang nói-…. Không lẽ Mai đành chịu số phận ấy sao ?
- Phải…vì Mai là hậu duệ cuối cùng…. Nếu như hậu duệ Micheal không còn thì chẳng có ai có thể giải thoát cho Satan…. Và bởi các S team đã chọn con đường bảo vệ chứ không giết Mai, Điều đó đồng nghĩa với việc….
- Mai không được phép có con cho đến hết đời !
Mai hoàn toàn bị choáng trước thông tin này, càng choáng hơn khi người nói câu đó lại là Thiên. Trông cậu ấy có vẻ rất buồn.
- Nếu Mai sinh con thì đã sao chứ !- Giang cự nự
- Thì chúng ta phải bảo vệ con Mai khi cô ấy chết đi !- Selena nói- Vì trọng trách đó đồng nghĩa với việc bảo vệ cho thế giới khỏi sự hủy diệt.
- Nhưng… biết đâu người có thể rút thanh kiếm đã chết thì sao ?- Mai lên tiếng, cô đã chịu đựng quá đủ khi im lặng rồi.
- À… về vấn đề này- Selena nói- Gabriel, thiên thần dưới quyền của Micheal đã ra một tiên đoán, rằng "một nữ hậu duệ của thiên thần Micheal sẽ rút thanh kiếm Longinus ra và giải thoát cho Satan khỏi sự xiềng xích suốt hàng nghìn năm". Và suốt hàng nghìn năm… Mai và Alena là hai nữ hậu duệ duy nhất từng được sinh ra, một đã chết, chỉ còn lại một….
- Nhưng vẫn còn một cách…- Rin lên tiếng
- Cách gì vậy ?- Giang hấp tấp hỏi, có vẻ cô cũng lo lắng cho bạn mình
- À… Rin là người đã phát hiện ra nó khi đọc sách trong thư viện cách đây mười năm- Selena nói- Thực ra, Micheal đã rất khôn ngoan khi tạo ra cánh cổng đó, và đã gắn chặt đường thông giữa Địa ngục và Trần Thế. Có nghĩa là nếu hủy cánh cổng mà không rút thanh kiếm ra, thì Satan sẽ vĩnh viễn nằm dưới địa ngục
- Đề xuất của Rin đã được hội đồng chỉ huy chấp thuận…- Thiên nói – Nhưng có hai vấn đề nãy sinh khi nghiên cứu kĩ nó.
- Là gì vậy ?- Vy hỏi
- Thứ nhất…. Trừ lũ Demon ra, không ai biết lối vào địa ngục ở chổ nào ?- Selena nói- Thứ Hai, cánh cổng đó đã được những Thiên thần Sa ngã dưới quyền Lucifer ngày trước tạo ra 3 cột phong ấn, chừng nào còn 3 cột đó thì Cánh Cổng Satan không thể bị phá hủy được.
- Các cột đó ở đâu vậy ?- Giang hỏi
- Khắp nơi- Silvar nói- Khả năng của tớ là Không gian, tớ có thể cảm nhận được ba trụ đó đang ở chỗ nào… Nhưng chúng đang di chuyển liên tục và không hề dừng lại suốt từ khi tớ cảm nhận được chúng. 3 cột đó có thể là bất cứ thứ gì, từ trụ đèn đên viên đá nhỏ… Nói chung là không thể tìm ra chúng.
- Chính vì lẽ đó – Selena nói- Ưu tiên hàng đầu bây giờ là bảo vệ Mai và những người liên quan với cô ấy, kể cả Cha mẹ , gia đình Giang và Vy cũng đã được các nhóm A team và B team bảo vệ hai tư trên hai tư, đề phòng khi chúng muốn bắt cóc ai đó để ra sức ép cho chúng ta.
- Cảm ơn Chị nhiều lắm- Giang và Vy lao vào ôm chầm lấy Selena
- Trách nhiệm của một Giám hộ- Selena mỉm cười
- Còn Mai….. sẽ do Thiên, Silvar, Zasmine, Rin và Raziel trực tiếp bảo vệ- Selena nói tiếp- Và hãy đưa Thiên trở về vị trí Quản gia riêng của Mai như cũ đi, cả bọn còn lại nữa….. kiếm cho họ một công việc nào đó trong nhà này, ai trong bọn họ cũng nên cảm nhận cuộc sống đời thực đi
- Còn "cụ"- Silvar và Raziel trêu Selena
- Tôi sẽ trở về tổng bộ của The Cross và tìm tung tích 3 trụ phong ấn- Selena nói- Mặt dù khả năng của tôi không bằng Gabriel, nhưng tôi có thể thấy được Mai đang ôm đứa con đầu lòng của mình.
Nói đến đây, Selena liếc nhìn Thiên một cách gian xảo… một ánh mắt không hề hợp với một bà cụ hơn 500 tuổi chút xíu nào.
- Mà thôi… tương lai có thể thay đổi…. ngay cả Gabriel cũng có thể tiên đoán sai- Selena mở của phòng khách và bước ra ngoài. Để lại một không khí lặng yên cho Căn phòng.
Đêm hôm trước, tại phòng của nhóm S team.... Elizabeth đang uống trà cùng S7th
- Tất cả trông cậy vào em đấy Elizabeth....
- Em làm chuyện này vì Thiên thôi đấy- Eli nói- Cứ cho là cô ta đúng là hậu duệ Micheal đi, nhưng với cái tính cách đó thì....
- Yên tâm.... Mai đang dần thay đổi - Selena nói
- Vậy để em nhắc lại nhé - Eli đứng dậy- Chị muốn em huấn luyện cho cô ta, đánh thức tiềm năng của một GOZ... mà không cho cô ta biết !
- Đúng vậy !- Selena nói- Ban đầu chị định cho Thiên huấn luyện Mai, nhưng cậu ấy sẽ không nghiêm khắc với cô ấy. Nên chị nhờ em, một người có sức mạnh ngang ngữa với Thiên và bản tính nghiêm khắc không ai bằng.
- Em được phép hành hạ cô ta chứ- Eli cười gian
- Được.... làm mọi thứ em muốn - Selena gật đầu- Mà nè... em vẫn còn nhớ lời hứa của Thiên chứ.
- Em...vẫn nhớ mà - Eli đỏ mặt- Dù là lời hứa lúc 5 tuổi nhưng nó đã giúp em có đủ nghị lực để giúp bố trong nhiều năm.
- Dù biết Thiên và Alena....em vẫn....- Selena nói
- Đúng..... Vua chúa năm thê bảy thiếp là chuyện thường.... nếu em và Thiên kết hôn, anh ấy sẽ trở thành vua của Vampire ban ngày. Đồng nghĩa với việc anh ấy với chị Alena có thể cưới nhau nếu muốn, em không lấy đó làm phiền......Nhưng em không thể chấp nhận Thiên với một cô gái như vậy, dù cho cô ta có là em gái Alena đi nữa...
- Chị hiểu....- Selena nói- em có thể đi được rồi Elizabeth.
- Vâng.....- Eli đứng dậy- Khi nào chị định cho mọi người biết sự thật Mai là.....
- Chị sẽ chọn thời điểm thích hợp......- Selena trầm tư- Có vẻ như bố em đã nói cho em biết Mai là ai rồi nhỉ ?
- Vâng... không chỉ là Hậu Duệ - Eli ngập ngừng- Điều đó giải thích vì sao chị lại trông đợi vào lúc em đánh thức được tiềm năng của cô ta đến thế.
Nói xong, Eli đi ra khỏi căn phòng để lại Selena một mình. Cô lấy từ trong túi ra một bức hình nhỏ, hình chụp cô và một người chàng trai trông vẫn khá trẻ...
- Mike.... anh có nhìn thấy cháu gái anh không. Nó sẽ là người hoàn thành số mệnh của anh. Cả của em nữa. !
Chap 24: Công chúa Vampire
1 tháng sau
Thành phố đã trở lại hoạt động bình thường sau vụ tấn công đó, các công trình đã nhanh chóng được khôi phục, cuộc sống của nhân dân cũng đã đâu vào đó.
Công việc Quản gia của Thiên thì rất bận rộn, sáng sáng phải chỉ định những người hầu dọn dẹp nhà cửa, lại phải đánh thức và mang đồ ăn sáng cho "tiểu thư" Mai. Silvar và Raziel nhận nhiệm vụ quét dọn nhà cửa và làm vườn... Riêng bọn con gái thì được Mai chiếu cố một cách đặc biệt, hằng ngày chỉ cần chơi Thể thao với cô thôi.
Trường Intelligent đã hoạt động trở lại được một tuần. Tâm điểm được bàn tán nhiều nhất là vụ tấn công vừa rồi và những anh hùng giấu mặt, những người đã dùng sức mạnh siêu nhiên của mình đẩy lùi bọn quái vật, cứu nguy cho thành phố. Trên tất cả phương tiện thông tin đại chúng đều đưa tin về những chiến binh này. Có cả đoạn quay phim Zasmine đang điều khiển gió lốc, Silvar đang bắn nhưng loạt đạn đủ sức xuyên thủng vỏ xe thiết giáp...........
Như thường lệ, Nhóm của Thiên đến trường và phải luôn cảnh giác cao độ trước mọi thứ. Nhưng đó là những người khác, riêng Mai, Giang và Vy thì ngược lại, cứ sống một cách bình thường như mọi ngày.
Hôm đó là thứ Hai, và lớp bỗng dưng tiếp nhận thêm một học sinh mới.....
- Lớp chúng ta có một học sinh mới- Thầy Trung nói- Em vào đi......
Nhưng không phải một học sinh bước vào mà là một đoàn người kéo vào lớp. Ai nấy đều bận đồ đen, mang kính đen. Những người này làm Thiên liên tưởng đên một học sinh con nhà Mafia sắp vào lớp nữa. Nhưng không phải.....
- Cho các ngươi đi ra, ta không cần cái mớ bồng bông nhiều trò của các ngươi !!!
Ngay lập tức, Thiên, Silvar và Zasmine giật nảy mình... họ biết giọng nói này, suốt 13 năm ròng không hề thay đổi, cái giọng uy quyền đủ sức quật đổ tất cả các Vương triều nào....
- Vâng Thưa công chúa. - Cả đám vệ sỉ hô to và kéo ra ngoài.
Học sinh mới bước vào lớp, theo sau là một vệ sĩ đang cầm cặp cho cô. Cô gái này có mái tóc trắng xóa từ trên xuống dưới, gương mặt xinh đẹp theo kiểu cực kì Uy quyền. Thiên chưa bao giờ nghĩ xinh đẹp là một thứ quyền lực, nhưng cô gái này đủ sức hạ bất kì kẻ nào phải quỳ xuống chân mình. Đôi mắt màu đỏ toát lên vẻ lạnh lùng.
Đúng là cô ấy rồi....
- Em hãy...
- Tôi là Elizabeth Balthizer- Cô gái cắt ngang lời thầy- Và tôi đến đây với mục đích......... Dương Chấn Thiên !
Ngay lập tức mọi sự chú ý liền đổ dồn vào Thiên, đặc biệt là Mai, cô đang quắc mắt hỏi Thiên cô gái này là ai. Thiên đành làm mặt vô tội và nghĩ thầm:
- Lần này mình chết chắc.... con nhỏ đó đã quay lại !!!!
--------------------------------
Vừa có tiếng chuông báo hiệu giờ ăn trưa là cả lớp nhốn nháo lên, và bu quanh Elizabeth hỏi đủ thứ. Nhưng cô gái đó không có dấu hiệu gì là sẽ trả lời vì cô đang nhìn Thiên chằm chằm.
- Thiên.... cô ta là ai hã ?- Mai gằn giọng
- Ơ... Elizabeth Balthizer !!!- Thiên nói- Cô ấy là bạn......
- Chỉ là bạn thối sao.....- Elizabeth cười khẩy và tiến lại gần nhóm của Thiên
- Cô ấy là Công chúa Của tộc Vampire ban ngày - Silvar giải thích- Một tộc Vampire đã khai sinh cách đây vài trăm năm....Vampire thật sự hút máu và biến những bà mẹ đang mang thai thành Vampire. Nhưng đứa con của bà mẹ ấy sẽ trở thành Vampire ban ngày. Vampire ban ngày không sợ ánh sáng mặt trời và mạnh hơn Vampire rất nhiều. Tuy là một tộc ít người nhưng không một Demon nào dám đụng vào họ cả.
- Đúng vậy Silvar à - Elizabeth nói- Và Thiên nè... có nhớ lời hứa hồi trước không ??
- Lời hứa nào ?- Khóe môi Mai giật giật
- Ồ....cô là người mà cả thế giới demon đang làm ầm lên phải không- Elizabeth nói- so với Alena thì một trời một vực nhỉ.... nghe cho rõ đây cô bé...... Thiên lúc nhỏ đã hứa hôn với tôi rồi.
- CÁI GÌ- Cả bọn không trừ một ai gào lên
- Này tên kia- Silvar cố nín cười- Mới tí tuổi đầu mà dám qua mặt bạn bè bắt cá hai tay hã ???
- Thiên... quả thật- Zasmine ôm bụng cười.
- Im coi... - Giang gõ đầu Silvar- Tớ cảm thấy có sát khí !
- Cô........- Mai nghiến răng, ánh mắt nảy lửa
- Để tôi kể cho nghe nhé- Elizabeth nói
Fashback (lời kể của Elizabeth)
Hồi nhỏ, khi tôi được Năm tuổi, lúc đó tôi thường hay bị các tộc Vampire khác sợ do sức mạnh của mình quá lớn. Những đứa trẻ Vampire ban ngày thường rất hiếm, hàng trăm năm mới có một. Nên tôi bị những đứa trẻ Vampire ghê sợ, cả con người cũng không dám lại gần tôi. Tủi thân ghê lắm nhưng mà phải cắn răng chịu đựng.....
Một hôm, cha tôi dẫn tôi đến The Cross chơi, The Cross và Vampire ban ngày vốn có một hiệp ước tù lâu, hứa là sẽ giúp đỡ The Cross những lúc chiến tranh xảy ra. Ngài Crown giới thiệu tôi cho nhóm S team sau này, mong rằng tôi sẽ kiếm được một người bạn ở đây. Nhưng tất cả tôi cảm nhận được chỉ là sự sợ hãi và ghét bỏ...... Mặc kệ lũ S team ngồi chơi, tôi kiếm một góc ngồi khóc........... cho đến khi.....
- Nè... bạn sao vậy ????- Trước mặt Tôi là Thiên, cậu ấy đang cầm trong tay một đống sách.
- Bạn....là....ai ? - Tôi hỏi
- Dương Chấn Thiên.... S1st của S team đó- Thiên mỉm cười- Bạn có phải là cô gái Vampire ban ngày mà người ta đang nói tới không ?
- Bạn không sợ mình sao !- Tôi nói
- Việc gì phải sợ chứ....- Thiên nắm lấy tay tôi kéo đi- Lại đây, để mình nói mọi người làm quen với bạn
Nhờ có Thiên mà tôi có 11 người bạn thân thiết... chúng tôi chơi với nhau rất vui, nhưng ngày tôi phải về nhà cũng tới. Sau khi được các S team tặng quà chia tay, tôi mới mạo hiểm tiến lại bên Thiên...
- Thiên nè....... sau này nếu mình trưởng thành hơn........liệu Thiên có thể.... sống trọn đời với mình không
- Là sao....?
- Não cậu thiếu ánh sáng hã Thiên- Alena đứng cạnh Thiên cốc đầu cậu- Thiệt tình điều khiển ánh sáng mà có lúc đầu óc tối thế. Nghĩa là kết hôn đó ông.... Đồng ý cho cô ấy vui đi !
- Được thôi.- Thiên mỉm cười- Sau này Thiên sẽ cưới Eli ! chịu chưa !
- Alena làm chứng cho Mình nhé
- Oke.... Hai người nghéo tay đi !- Alena nói và cầm tay hai bạn nghéo vào nhau, hôm đó là ngày vui nhất đời tôi
End Fashback
- Từ đó- Elizabeth nói một cách mơ màng- Tôi mặc kệ tất cả sự ghét bỏ của con người, Vampire thuần chủng. Chỉ nhờ có lời hứa với Thiên ngày đó mà tôi cố gắng thoát khỏi sự cô đơn cho tới bây giờ.
- Ôi !! cảm động và lãng mạn quá đi.....- Vy, Giang và Zasmine nói nhưng chợt bào chữa khi Mai quắc mắt nhìn họ- Ý bọn tớ là, chuyện cũng hay đấy.
-Vậy nên- Silvar nói- Cậu ở đây là để..............
- Thực hiện lời hứa với Thiên - Elizabeth gật đầu
- Cô......- Mai siết tay
- Đừng bao giờ nghĩ đến chuyện cô có thể làm gì được tôi hậu duệ Micheal ạ !- Elizabeth nói- Nếu là Alena và Thiên thì tôi còn chấp nhận một tình yêu đơn phương với Thiên. Chứ còn cô hã, mơ đi nhé !
- Elizabeth à -Thiên lên tiếng - Quả thật hồi đó tớ có hứa với cậu.... nhưng do hồi đó mọi người vẫn còn con nít lắm.
- Em không nghĩ hồi đó anh là con nít đâu Thiên- Elizabeth nói- Con nít mà biết đọc hết 100 cuốn từ điển, con nít mà dám nhảy từ trên cây xuống....
- Trời ạ- Thiên vò đầu
- Em có thể cho anh thời gian định thần lại- Elizabeth nói- Theo luật của con người thì anh còn 2 tuổi nữa mới được kết hôn cơ mà.... 2 năm là đủ để anh trở thành chồng em. Nhưng đối với em hai năm chỉ giống 2 ngày nên anh đừng lo làm em sốt ruột nhé !!!
Nói xong, Elizabeth hôn vào má Thiên khiến cho mọi người kinh ngạc. Thiên thì không biết nói gì, chỉ ấp a ấp úng:
- Tớ..... sẽ.... suy ....nghĩ !
- Thế chứ- Elizabeth ôm chằm lấy cậu
- Haizzz......kiểu này chắc ngày nào cũng sống trong sự ớn lạnh chạy dọc sống lưng quá!- Silvar gãi đầu
- Ừ....- Zasmine gật đầu
- Tụi mình cũng nghĩ thế !- Vy và Giang gật đầu, hơi liếc nhìn phía sau.... nơi một luồng "tà khí" đáng sợ đang bốc lên ngùn ngụt
chap 25: ghen
Từ trước tới nay, Mai chưa hề ghen với cô gái nào. Nhưng khi thấy Elizabeth (Eli) thân thiết với Thiên, cô lại cảm thấy khó chịu vô cùng.
Chưa hết, các thành viên S team đang tá túc và làm việc tại nhà cô chào đó Eli quá nhiệt tình. Càng ngày, cô công chúa Vampire này càng làm cô khó chịu.
- Nhà đẹp đấy - Eli
nói với giọng mỉa mai thấy rõ- bằng một nữa nhà tôi hay sao ấy.
- Nhà cô là cái gì, lâu đài chắc ?- Mai gằn giọng
- Sao hai người khắc khẩu như vậy- Zasmine cằn nhằn lần thứ 12- không phải do Thiên không có ở đây nên thích làm gì làm đâu.
- Nhắc tới Thiên... cậu ấy đi đâu rồi ???- Mai thắc mắc
- Cậu ấy với Silvar phải về tổng bộ để báo cáo tình hình.- Zasmine nói
- Zasmine yêu quí... em có định theo đuổi Thiên của chị không vậy...- Eli thích thú nói khiến Zasmine ngượng chín cả người.
Mai im lặng hoàn toàn trước thông tin này, nói mới nhớ là hồi trước Mai thấy Zasmine cứ hay cà cưa cạnh Thiên. Hóa ra.....
-Em không giám tranh dành với hai người đâu.- Zasmine nói- với lại... em ...
- Ai nói Thiên là của cô hã?- Mai buộc miệng, nhưng nhờ thế mà cô cứu được Zasmine khỏi thế bí
- Ồ... cô nghĩ Thiên của cô chắc- Eli cười lớn làm lộ hai răng nanh
nhọn hoắt của mình
- Nếu tôi có sức mạnh như các thành viên S team, tôi đã cho cô một trận rồi !!!
- Ngay bây giờ nhé!
Eli vừa nói xong là Mai bị hất văng đi với tốc độ cực nhanh, ngực cô đau nhói. Do đang ở ngoài vườn nên Mai nghĩ chắc chắn cô sẽ đâm sầm vào một gốc cây nào đó rồi bất tỉnh. Nhưng Mai cảm nhận mình đã dừng lại.... và đang lơ lửng giữa trời.
Hóa ra Zasmine đã sử dụng năng lực của mình để giữ Mai lại.
- Cô là gì vậy hã - Mai hét lên với Eli
- Theo di truyền thì khi là một GOZ, anh chị em của người đó cũng sẽ là GOZ- Eli xem xét ... móng tay- Nếu cô là em gái Alena thì ít nhất cô phải làm được trò gì đó chứ.
- Cô...- Mai tức điên lên
- Thế này nhé - Eli thỏ thẻ bên tai Mai làm cô giật mình- nếu cô có thể làm quần áo tôi rách thì tôi sẽ đi khỏi Việt Nam.... rách một chút thôi cũng được.
Còn đề nghị nào hấp dẫn hơn .
Chap 26: thức tỉnh
Mai cảm thấy lời đề nghị của Eli rất lí thú… nhưng chút lí trí còn tỉnh táo của Mai nhắc nhở cô:
- Này cô bé… nên nhớ cô ta là Vampire bất tử có sức mạnh siêu nhiên đấy nhé.. còn người như bé chỉ là người thường thôi
Vì lời nhắc nhở đó nên Mai đã suy nghĩ lại về lời thách đấu của Eli
- Sao nào…. Cô sợ rồi hã ?- Eli đắc thắng nói
- Tôi việc gì phải sợ cô chứ … chỉ là không công bằng khi chiến đấu với một kẻ siêu mạnh như cô mà tôi vẫn chưa rõ khả năng của mình thôi –Mai bào chữa.
- Vậy thì để tớ giúp cậu Mai à !- Zasmine nói và tiến về phía Mai
Mai thật sự cảm động trước đề nghị của Zasmine, Eli thấy vậy liến nói:
- Được thôi… có em tham gia sẽ vui hơn nhiều. !
- Được…. nhưng em sẽ chỉ hỗ trợ Mai thôi nhé….. – Zasmine nói
- Cho mọi người năm phút chuẩn bị !- Eli thản nhiên nói
- Được rồi- Zasmine quay sang Mai- Mai này, cậu có biết võ thuật không ???
Đây chính là niềm tự hào của Cô, trước đây Mai đã được học rất nhiều loại võ thuật và đã gần như thuần phục tất cả loại võ thuật. Cô trả lời ngay với Zasmine:
- Biết…..
- Vậy thì tốt, cơ hội sống sót của cậu sẽ cao hơn – Zasmine nói
- Eli mạnh lắm hã ?- Mai lo lắng hỏi
- Cô ấy là người giỏi nhất trong tộc Vampire ban ngày – Zasmine gật đầu- các thành viên Vampire ban ngày là các chiến binh xuất sắc được giáo dục từ nhỏ, ngoài sức mạnh, tốc độ của một Vampire thuần chủng, các Vampire ban ngày còn được học võ thuật và các môn phái khác, như Eli, cô ấy còn học mấy thứ nữa… vào rồi sẽ thấy ….!
- Nói thế tớ yên tâm sao nổi
Trong khi đó tại nóc nhà của Mai, 9 thành viên S team đang có mặt đông đủ và theo dõi trận chiến của Mai và Eli
- Eli sẽ bẻ xương của Mai mất – Rin lo lắng nói- Hãy để em xuống….
- Đừng Rin à – Selena nói- Mai đã có Zasmine bảo vệ rồi, Cô ấy sẽ không để Mai bị thương quá nhiều đâu. !
- Thiên à…cậu nghĩ là ai thắng ?- Silvar hỏi Thiên nhưng cậu chỉ im lặng không nói gì
- Tớ cá 50 nghìn là Mai thắng , có ai chung cá không !- Raziel phe phẩy tờ tiền, ngay sau đó cậu nhận nguyên một cước như trời giáng của Nana
- Silvar – Selena nói- Tạo ra không gian ảo, ngăn cạch âm thanh và hình ảnh của trận chiến này ra thế giới bên ngoài.
- Được !- Silvar gật đầu rồi tạo ra không gian ảo.
Trận chiến bắt đầu…………….
Dù đã từng chứng kiến sức mạnh của Zasmine, nhưng lần đó Mai chỉ thấy Zasmine tạo ra cơn gió nhẹ, nhưng lần này Mai đã tạo ra nguyên một trận gió lốc khổng lồ tấn công về phía của Eli… Mai cảm thấy nếu như mình không đứng cạnh Zasmine thì có lẽ cô đã bị hất tung lên không trung rồi.
Nhưng nằm ngoài dự tính của Mai, Eli né những cơn lốc xoáy rất điệu nghệ, cô né những cơn lốc nguy hiểm giống như đang múa vậy… Mai đã nhận ra Cô Công chúa Vampire này học thêm cái gì…. Cô ta học múa.
- Chỉ múa không thôi mà đã né được rồi – Zasmine nói- Lao vào đi Mai, cô ấy đang bị vây ***, cậu nên hành động liền.
- Được- Mai gật đầu và lao lên
Dù biết được mình đang đâm đầu vào chỗ chết, nhưng cô vẫn tiếp tục lao tới, Zasmine đã điều khiển những cơn lốc tránh khỏi đường tiến của Mai. Mai lao tới, toan chụp lấy gấu váy của Eli, nhưng Eli đã nhanh hơn…..không…..phải nói là quá nhanh khi chẳng mấy chốc mà Eli đã búng người lộn ngược ra sau lưng Mai, dùng tay ấn đầu Mai xuống đất, Gào lên:
- Hôn đất đi nhãi ranh….
Khi mũi Mai còn cách mặt đất vài phân, Mai cong chân mình lên đá thẳng vào ót của Eli khiến cô ta buông chân Mình ra. Zasmine thấy vậy liền đỡ cho Mai khỏi bị giập mặt xuống đất. Mai đứng dậy thì đã thấy Eli và Zasmine chiến đấu với nhau, chỉ cần đứng gần thôi mà áp lực từ sức mạnh của họ đã khiến Mai rùng mình….
- Nghe đây nhãi ranh –Eli vừa đánh vừa nói- Tôi sẽ cho cô một gợi ý về việc đánh thức sức mạnh, ví dụ điển hình là Chấn Thiên , anh ấy đã đánh thức được sức mạnh khi chỉ mới một tuổi, lúc đó anh ấy đã phát ra một nguồn năng lượng tương đương 3 trái bom nguyên tử, vì cha mẹ của THiên đã bị giết ngay trước mặt anh ấy. Cảm xúc là Phương tiện dễ dàng nhất để đánh thức tiềm năng cá nhân…………vậy nên người không bao giờ biết cảm nhận như cô thì……..
Cảm xúc đánh thức sức mạnh…. Vậy là Mai đã hiểu lí do tại sao nhà cũ của cô lại bị sập năm cô 5 tuổi, lần đó Mai bị mẹ cô cấm túc, và cô đã tức điên lên và …….nhà cô sập !
Mai liên tưởng tất cả những gì làm mình tức điên, như cái quá khứ của cô, hay việc do muốn cô mà Satan đã không ngại giết hàng nghìn người vô tội khắp nơi trên thế giới…. Nhưng vẫn không làm cô tức giận bằng việc Thiên đã hứa hôn vơi Eli… không thể kiềm chế được nữa… Mai gào lên:
- Tức quá…..tức qua…. Cái lời hứa hôn đó là cái quái gì chứ ! tôi sẽ đập nát cái thứ đó ra cho cô xem.
Mai cảm thấy như đôi mắt mình bốc cháy, cảm xúc suốt ngày hôm nay của Mai giờ đã được giải tỏa và chuyện lạ đã xảy ra…
Mặt đất xung quanh Mai nứt ra rồi lún xuống, tạo thành một vòng tròn như mạng nhện cứ thế rộng dần ra. Mai cảm thấy khá dễ chịu, xung quanh cô đang bốc lên nghi ngút một thứ khói màu trắng như tuyết. Cô thấy giống như vừa ăn món cháo Thiên nấu cách đây rất lâu cho cô vậy.
Nhưng chưa kịp làm gì hưởng thụ cái cảm giác thoải mái ấy thì một con đau xé toát vai cô. Xương bả vai của Mai giống như đang chảy ra. Cô khuỵa xuống ôm lấy vai mình, Zasmine lo lắng chạy đến bên Mai.
Xoạc….
Tiếng gì đó như tiếng vải rách lên cũng là lúc vai Mai dừng hẳn cơn đau thốn ở vai… Zasmine ấp úng:
- Mai à…. Cậu….cậu có một đôi cánh…nó đẹp quá !
Mai nhìn sang hai bên vai mình, vải lưng áo cô đã rách toét để lộ lưng trần của cô và một thứ nữa…. Một đôi cánh. Đôi cánh rộng một mét, sãi cánh rộng trên 3 mét. Đôi cánh này y hệt những đôi cánh mà cô từng nhìn thấy trước đây ở các hình vẽ Thiên thần trong các truyện Manga.
Tất cả S team đều thốt lên kinh ngạc trước đôi cánh của Mai, Selena thì gật đầu hết sức hài lòng.
- Đẹp quá !- Zasmine mân mê đôi cánh
- Được… để xem đôi cánh này làm được gì !- Mai mỉm cười đứng dậy –Lên đi Eli, để xem cánh tôi có khả năng gì nhé !
- Hừ…. nhãi ranh !- Eli mỉm cười xông tới
Bình thường thì Mai có thể sẽ không nhìn thấy được hướng di chuyển của Eli, nhưng lần này, Mai có thể nhìn thấy rất rõ, Eli giống như đang chuyển động chậm lại vậy. Mai đã từng nghe Thiên kể về thị giác của cậu ấy, một thị giác vượt trội có một không hai, thị giác ấy có thể nhìn thấy được cả đường đi của viên đạn. Mai đã hiểu thị giác ấy đang tồn tại trong đôi mắt mình.
Mai né cú đấm của Eli rồi gập tay….. nhưng đôi cánh của cô lại đập xuống và tạo ra cơn gió siêu mạnh nhất cô lên không trung.
Mai đang bay, lần đầu tiên trong đời cô cảm nhận được cảm giác thật sự của bay. Cảm giác ấy rất tuyệt vời, còn tuyệt hơn khi nhảy dù trên trời. Mai đã nhận ra Cánh giống như đôi tay mình, có thể dễ dàng điều khiển được nó.
Mai nảy ra một ý tưởng khá hay khi cô để ý cơn gió lúc nãy…
Cô lơ lửng trên không rồi hướng tầm nhìn của mình về phía Eli rồi hét lên…:
- Nhận lấy này……..
Rồi Mai vỗ cánh thật mạnh ….
Một cơn gió mạnh, rất mạnh nổi lên , cơn gió này có thể nói là sắc như dao cạo, những thân cây gần Eli xuất hiện những dấu vết giống như bị chem.. Eli thấy được sự nguy hiểm nên nhảy qua một bên tránh né, Thật vậy, khoảng đất trống Eli đứng lúc nãy bị xới tung lên
- Chà … nếu như tôi không né thì chắc quần áo te tua hết – Eli nói- Vậy là cô muốn đánh thật…. xông lên đi !!!
Trận chiến thật sự giờ mới bắt đầu… Mai đã không kịp lườn trước rằng tốc độ thật sự của Eli quá kinh hoàng. Vừa chớp mắt một cái là Mai đã thấy Eli xuất hiện ngay trước mặt mình, mà Mai thì lại đang bay.
Eli tung thẳng một cú đấm vào ngực Mai nhưng cô đã nhanh hơn, Mai dung cánh của mình chắp lại thành một tấm khiên ngay trước mặt và đỡ được cú đấm. Nhưng sức mạnh của Eli không chỉ có thế, áp lực từ cú đấm đã hất thẳng Mai về phía sau và lộn mèo mấy vòng trên không. Lông từ cánh của Mai rụng xuống rơi khắp nơi.
Ổn định lại ngay trên không trung, Mai đập mạnh đôi cánh tạo ra thêm một cơn gió nữa để tấn công Eli, nhưng Eli đã xuống đất trước khi Mai kịp làm điều đó.
- Ấn tượng đấy…. đôi cánh đó là thứ đầu tiên tôi đấm không gãy đó !
Trận chiến cứ thế tiếp tục, cơ hội đều chia đều cho cả hai bên. Mai đã quen dần với khả năng bay lượn của mình nên cô có thể tránh né những cú đấm của Eli, cộng thêm sức mạnh của Gió để tấn công tầm xa, Mai chiếm ưu thế hơn Eli một chút. Nhưng cô công chúa Vampire không vừa chút nào, Eli đã cảm nhận được luồn gió của Mai và tránh né tất cả dù đang ở trên không trung.
Trận chiến có vẻ bất phân thắng bại, Mai cũng nhận ra điều đó nên cô cứ lượn qua lượn lại trên không, nghĩ xem nên làm thế nào để thắng thì chuyện lạ đã xảy ra…
Khi Mai bay đến hồ bơi nhà cô, mặt nước bên dưới bắt đầu xoáy tít một cách khó hiểu và vài giọt nước thậm chí lơ lửng trên mặt hồ. Điều này giống với lần Nana lên cơn tức giận vì Raziel cho cỏ trói Rin lại, mặt nước lúc đó cũng y hệt bây giờ. Cô nhận ra là nếu mình có một thị lực giống Thiên, Khả năng của gió giống Zasmine, thì liệu cô có sức mạnh của nước giống Nana không ?
Mai thử đưa tay về hướng mặt nước rồi liên tưởng tay mình đang liên kết với nó. Ngay lập tức mặt nước lặng yên, Mai hất tay lên… một cột nước phóng lên từ bên dưới lòng hồ và uốn lượn xung quanh người cô như một con rắn… hóa ra ngoài gió ra, cô còn có thể điều khiển cả nước giống như Nana.
Mai điều khiển dòng nước tấn công Eli, dòng nước như một con rắn cứ lơ lửng trên không trung, ra sức cuốn cho bằng được Eli. Nhưng Eli có vẻ khá điềm tĩnh, cô tránh né được tất cả những lần cột nước đâm xuống.
Mai huy động toàn bộ số nước có trong hồ bơi, cả những ống nước của hồ cũng bị gãy ra và nước từ đó phun ra không ngừng. 6 cột nước khổng lồ bao vây lấy Eli và khi Mai đập tay, các cột nước liền đập vào cô cùng lúc…
Lần này Eli đã không tránh được, nên cô đã bị bao các cột nước túm gọn. Mai điều khiển dòng nước để nó bao lấy Eli, tạo thành một quả cầu đầy nước lơ lửng giữa không trung. Nhưng quả cầu nước chỉ làm ướt chứ không rách áo của Eli được. Mai liền lao đến , đồng thời tách quả cầu nước ra một khoảng trống nhỏ cho cô lao vào….
Ngay khi Mai lao đến cạnh Eli bên trong cột nước, cô sử dụng đôi cánh của mình đập một cái, tạo ra cái xoáy nước từ bên trong lòng của quả cầu nước. Và Mai đã đạt được nguyện vọng của mình, một xoáy nước đã xé rách được một bên áo của Eli…
- Thắng rồi…….- Mai thích thú bay ra rồi gào tướng lên, nhưng cô biết ngay đó là một sai lầm.
Mai đã thả lỏng Eli bên dưới, cô đã lao lên từ trong quả cầu nước. Tóc tai ướt nhẹp, nhưng Eli vẫn lao lên cao bằng Mai, cô giơ nắm đấm lên. Mai nhắm tịt mắt lại vì cô không kịp phòng bị…. thế nhưng.
Một bàn tay xoa xoa đầu cô… mở mắt ra thì thấy Eli đang mỉm cười với mình, Mai ấp úng:
- Cô… cô…!
- Làm tốt lắm đấcooMai, quả không hổ danh là hậu duệ của Micheal, người đã tạo ra các GOZ như là những Guardian cho loài người.
- Cô…cô bay được sao…sao nãy giờ cô không ?- Mai ấp úng, chỉ vào hai cái cánh dơi trên lưng của Eli
- Mục đích thật sự của tôi là đến để giúp cô thức tỉnh khả năng của mình- Eli nói – tôi có thể dễ dàng giết cô nếu muốn… nhưng làm thế Thiên sẽ giận mất !
- À… lời hứa…cô..- Mai sực nhớ.
- À…. Về điều đó – Eli nói- Tôi sẽ tạm thời ở nhà cô, vì S team cần có những đồng minh mạnh như tộc Vampire chúng tôi. Và nếu tôi thấy cô xứng dáng với Thiên. Tôi sẽ nhường anh ấy cho cô. Chịu không ?
- Nghe được đấy – Mai mỉm cười với Eli rồi bắt tay cô
-------------------------
- Hã ??? toàn bộ S team đều đã ở đây xem Mai sao ?? – Mai sững sốt kêu lên khi cô đang cùng Thiên đi dạo trong thành phố.
- Ừ… họ rất ấn tượng về Mai…. Cả mình nữa – Thiên nói- Từ trước đến nay mình cứ nghĩ là Mình là người duy nhất thấy được Eli khi cô ấy chạy hết sức chứ. Nana rất thích khi Mai có thể điều khiển nước giống cô ấy đấy….
- Mai cũng không rõ nữa… - Mai nói- Gió, rồi nước… này Thiên, có khi nào mình tạo ra ánh sáng giống Thiên được không
- Thiên đâu biết – Thiên búng trán Mai- Nhưng mơ đi cô, khả năng của tôi là độc nhất đó…
Thiên phá lên cười rồi bỏ chạy, Mai ôm trán mình, rồi cô cũng hét to lên:
- Này… chết với Mai có nghe không… ai cho búng trán Mai hã ????
Một khung cảnh đen tối, đầy chết chóc
Xung quanh là hàng ngàn xác chết, trải dọc khắp lối đi, những thân thể không còn nguyên vẹn, một bóng người sải bước trong màn đêm. Áo choàng của người đó đầy những vết máu và kéo lê trên mặt đất một vệt máu dài....
Cánh cổng ngôi nhà đối diện hắn mở ra... hắn tiến vào ngôi nhà, nơi 9 kẻ đang đứng thành một vòng tròn, ai nấy đều mặt áo choàng che kín mặt mũi
- Ngươi đến trễ đây Sivian !- Một giọng nói trầm vang lên
- Xin lỗi chủ nhân - Hắn nói
- Thế nào rồi Sivian - Một kẻ trong bọn chúng nói - Ngươi đã tái phong ấn các cột trụ rồi chứ
- Rồi- Sivian nói ngắn gọn
- Còn chuyện của Kẻ giữ cổng - Giọng nói trầm lại vang lên - Ta đang cảm thấy bức rức đây..chìa khóa giải thoát cho ta lại ở ngay trước mặt mà không thể có được nó.
- Cô ta có S team, những kẻ thù mạnh nhất bảo vệ - Một giọng nữ nói- Chưa hết, cô ta đã thức tinh sức mạnh của mình rồi..... rất khó đối phó.
- Còn tộc Vampire ban ngày......
- Bọn chúng nhất quyết đứng về phía S team - Sivian nói - Cũng phải, bên đó có Sky mà !
- Thằng nhóc chết tiệt.....- Hắn gào lên - Nếu ta ở đó ta đã giết nó lâu rồi ... Sivian
- Có thuộc hạ - Sivian cúi người
- Ngươi hãy đem Sky về đây cho ta....con bé kia chỉ là công cụ giúp ta thoát ra, Sky mới là kẻ duy nhất trả lại cho ta được sức mạnh của mình. Tìm thằng nhóc đó....và cấm ngươi làm nó trầy xước.
- Vâng thưa chủ nhân- Sivian nói
- Tốt..... những kẻ còn lại, hãy tản ra và canh giữ cho các cột trụ... ả S7th và tên S2nd sắp tìm ra vị trí chính xác của nó rồi.
- Tuân lệnh thưa chủ nhân.
Một thời gian sau ngày Mai bộc lộ được sức mạnh của mình. Trường Intelligent đã cho các học sinh nghỉ hè sớm để tu sửa lại trường học. Đây là cơ hội để Thiên đi du lịch đâu đó với mọi người
Kế hoạch đi choi của cậu bị phá sản hoàn toàn khi Mai kéo cậu đi cắm trại ở vùng núi phía sau thành phố.
Silvar là người ít hài lòng nhất khi phải di chuyển bằng xe cộ, cậu cứ nôn lên nôn xuống. Điều này khiến cho ai ai cũng không hiểu Silvar dịch chuyển xa thế sao không bị say sóng như đi xe.
- Cậu ấy ổn không đấy !- Mai thắc mắc nhìn xuống hàng ghế dưới, nơi Silvar đang trông như một cái xác vô hồn.
- Cậu ấy sẽ ổn thôi.... lần này chưa tệ bằng hồi đi bằng tàu siêu tốc đâu !- Zasmine nói.
- Thiên.... sao cậu im lặng thế ?- Mai nhìn sang Thiên đang ngồi kế bên mình.
Thiên không nói gì, chỉ nhìn chăm chăm ra ngoài cửa sổ xe buýt. Cơn ác mộng đêm qua khiến cậu phải sợ hãi. Trong giấc mơ, cậu thấy Mai, Silvar, bạn bè mình.... tất cả đều đã chết, xung quanh là hàng nghìn cái xác, tất cả đều là những người mà Thiên Quí mến. Và cậu nhìn thấy hắn, đôi mắt đen ngòm có lửa như địa ngục............. Thiên kinh hãi khi nhận ra mình đang nhìn vào một tấm gương, và hình phản chiếu của cậu phá lên cười:
- Đây mới chính là con người thật của ngươi Sky à, tỉnh ngộ đi !
--------------------------
Suốt cả buổi đi chơi hôm đó, Thiên không nói gì, cậu sợ cơn ác mộng đó sẽ thành sự thật, rằng cậu chính là người sẽ giết tất cả mọi người. Nhưng cuối cùng, Thiên tự nhủ:
- Bình tĩnh nào! chỉ là giấc mơ thôi mà
- Thiên.........cậu lầm bầm gì đấy- Silvar cốc đầu Thiên- Lo kiếm củi đi, tớ không nghĩ là tối nay Trại của tụi mình sẽ chết cóng chỉ vì Sean không có mặt nhé !!
- Được rồi, được rồi- Thiên gật đầu và cùng Silvar đi kiếm củi.
Sau khi trở về, Thiên nhận ra mọi thứ đã đâu vào đấy. Mai đã nói mọi người không nên sử dụng sức mạnh của mình để thực hiện công việc được giao, và họ đã thực hiện một cách khá tốt.
Mai , Giang và Vy đã dựng xong những chiếc lều trại cho cả nhóm, tổng cộng là 6 chiếc lều phân ra hai khu vực nam nữ riêng. Nana và Zasmine đang ngồi ngáp ngắn ngáp dài khi câu cá, trại của họ ở cạnh hồ nên cá là nguồn thức ăn dễ kiếm nhất. Eli và Raziel đang cải nhau về chuyện nên ăn thịt sống hay ăn chay. Rin thì đang ôm trong tay một lượng khá lớn trái cây, nấm các loại (t/g: chắc chắn có nấm độc). Chỉ còn Thiên và Silvar phải đi kiếm củi để có được một ngọn lửa trại thực sự.
Người nhàn nhạ nhất lại là Selena, không ai nhờ vả cô việc gì và cũng cô cũng chẳng nhận làm một công việc gì. Chỉ ngồi trên ghế đọc sách và ngủ. Thiên nhận ra là cứ chốc chốc Selena cứ nhìn mình. và cậu mong là cô đã không thấy giấc mơ đêm qua của cậu...
Đêm hôm đó
Sau khi ăn uống đầy đủ và mắt của cả nhóm cứ díp lại, họ quyết định sẽ đi ngủ vô điều kiện và mai sẽ đi chơi. Sau khi mọi người đã về lều đã được phân công, Thiên mới bắt đầu cảm thấy lo lằng, cậu biết rất rõ có kẻ theo dõi họ từ đầu buổi đến giờ.
Chờ Silvar, người cùng lều với họ ngủ say, Thiên mới rút thanh kiếm xếp ngắn Jimmy đã cho cậu lúc đầu ra ( xem lại chap đầu) Rồi nhẹ nhàng tiến ra ngoài và lao đi.
Ném vào không trung một quả cầu ánh sáng vàng rực rỡ, Thiên điều khiển nó trôi chầm chậm trước mặt mình. Cậu nhẹ nhàng tiến sâu vào cánh rừng, cố gắng không gây ra bất kì một tiếng động nào...
Rắc.!!
Có tiếng cành cây bị gãy ngay phía sau Thiên, ngay lập tức cậu xoay người lại và chém ngang thanh kiếm.
- Dừng !! Tớ.... Selena đây
Thiên dừng đường kiếm lại ngay, đúng lúc cây kiếm kề ngang cổ Selena, ánh sáng từ quả cầu soi rõ gương mặt của Selena và mái tóc dính đầy lá cây của cô.
- Cậu theo tớ làm gì !
- Đêm hôm khuya khoắt, cậu ra đây làm gì ?- Selena nói
- Kệ tớ !- Thiên lầm bầm
- Đừng hòng qua mặt tớ nhé !- Selena nói- Có kẻ theo dõi chúng ta mà phải không.
- Đúng...- Thiên gật đầu- Cậu biết từ khi nào...
- Từ lúc lên xe - Selena nói - Không rõ lắm nhưng....
- Nhưng sao.... ?
- Tớ cứ nghĩ là Silvar giở trò gì đó nên dịch chuyển lung tung, nhưng khi thấy cậu ta bị say sóng tới mức đi còn không nổi như thế, tớ không nghĩ đó là Silvar.....
- Quả xứng danh kẻ dám hộ của S team.... Selena Anbe !!
Một giọng nói vang lên từ trong bóng tối khiến Thiên và Selena giật mình. Thiên nhìn xung quanh, nhưng cậu không thể nhận ra được đó là kẻ nào và hắn là ai.
- Ai đó - Selena lên tiếng- Ra mặt đi..
- Bình tĩnh đi quý cô - Giọng nói lại vang lên, làn này đã giống giọng con người hơn -Ta chỉ đến đây chào hỏi Sky, đội trưởng của cô thôi !
- Sao ngươi biết tên thật của ta ?- Thiên bình tĩnh nói, trừ S team ra, không ai biết tên thật của cậu là Sky, Thiên đã bắt đầu thấy lo, tên này có gì đó khiến tâm trạng người ta bất ổn
- Sky..... không, Dương Chấn Thiên, cái tên nổi danh khắp chốn địa ngục, không chỉ nhờ các chiến tích lẫy lừng mà còn ở thân phận và sức mạnh nữa nhỉ ?
- Ngươi nói vậy có ý gì hã ?- Selena nói
- Đến đây thôi nhé , ta cho các ngươi biết một bí mật nhỏ........ Tồn tại trong người đứa trẻ của Ánh Sáng là một nguồn năng lượng Bóng Tối mạnh tương đương. Vì vậy, Sky à... liệu ngươi có nên ngày một mạnh hơn không, suy nghĩ đi nhé.
Im lặng... không còn một tiếng động nào trừ tiếng hú của những con thú rừng ra...
- Chưa gì hết đã bỏ đi - Thiên nói- Nói gì thế chứ... Selena, cậu ổn chứ....
Trong bóng tối, Thiên có thể nhìn thấy rõ gương mặt tái nhợt đi của Selena, cô ấp úng:
- Thiên.... về thôi... Chúng ta có... mà thôi.. đi về !
Mặc dù không hiểu rõ lắm nhưng Thiên vẫn theo bước Selena trở về khu cắm trại... Trên đường đi, cậu nghe rõ Selena lầm bầm....:
- Đó là sự thật... điều đó là sự thật....
Author (tác giả)
Author (tác giả)
0 nhận xét:
Post a Comment