Bảo Bình - No Name

Lúc nhỏ lòng của mỗi BB tựa như bình nước trong suốt, sáng trong, nhìn một cái cũng có thể thấy được trong lòng cất giấu cái gì.
Theo số tuổi lớn lên, theo hoàn cảnh thay đổi, mỗi BB "Nước" ở trong dần dần biến chất, biến vị.
Nước không còn là thuần túy nước, nó từ từ biến đổi trạng thái, cũng có đủ loại mùi vị.
Yêu thương là lúc nó đựng mật ong, ngược lại thì là đấm, khổ sở thì là nước mắt, điên cuồng thì là rượu.
"Bình nước" đủ loại chất lỏng, chiếu rọi ra tính cách con người, từng ly từng tý.
~
BB quả thật là những con người ngờ nghệch.
Nói như thế không phải để ám chỉ IQ của BB thấp, ngược lại, phần chung BB có IQ khá là cao...
Tuy nhiên, nó không đồng nghĩa với việc BB có thể dùng IQ của mình để điều khiển mọi thứ xung quanh mình "chạy" trơn tru ngon lành cành đào.
Tỉ dụ như trí nhớ của BB... Thay vì dùng để nhớ những thứ "cần phải nhớ" thì nó chỉ có thể lưu lại những điều mà nếu bạn biết, sẽ thốt lên... "cái đó mà cũng nhớ được nữa hả ta?"... T^T vì nó thực sự khá nhỏ nhặt hoặc không quan trọng để nhớ lắm...
Và những thứ liên quan đến công việc, hoặc điều gì đó cần phải hoàn thành... dám BB nhà ta sẽ có thể quên béng đi ấy....
Và những khi ấy, quả thực trông BB khá "ngu ngơ"... vì phải vật lộn với mớ hậu quả do trí nhớ của mình mang lại....
Nói chung lần nữa thì... haizzz, cũng vì BB có nhiều việc quá, đôi khi ngập trong mớ công việc và tỉ tỉ điều phải nhớ ấy, làm sao có thể tránh được quên 1 số điều...
Bảo Bình không bao giờ thể hiện cái lụy của mình ra ngoài mặt dù họ yêu quý (hay yêu cuồng) một ai đó tới thế nào.
Lúc nào cũng có một tấm màn suy xét và ngăn họ lại khi mà tình cảm vượt ngưỡng cho phép.
Họ sẽ không quên những gì gọi là kí ức hay kỉ niệm, mà cất chúng đi rồi thi thoảng lôi ra ngắm nghía, cảm nhận chuyện xưa cũ, dường như một tác phẩm đẹp chứ không phải cuộc đời họ.
Bảo Bình không cố gắng để quên đi một cái gì đó, họ hiểu chẳng có gì là mãi mãi và không có gì là niềm tin tuyệt đối.
Bảo Bình có thể tin và theo đuổi cái gọi là hoàn hảo nhưng vẫn luôn dành một phần cho điều ngược lại.
Đó là lí do tại sao một Bảo Bảo có thể thất vọng, đau khổ, dằn vặt chứ không quá ngạc nhiên vì điều khiến họ như vậy.
P.s Đôi khi buồn bã hay đau khổ, vui vẻ hay hạnh phúc, hận hay yêu cũng chỉ là một sắc màu của cuộc sống.
Những điều nên để ý khi có mối quan hệ với Bảo Bình.
1. Lòng tự trọng là điều TUYỆT ĐỐI đừng động vào.
2. Niềm tin của họ dành cho bạn, đừng phá vỡ trừ khi bạn muốn chấm dứt tất cả.
3. Đừng đánh cắp không gian riêng của Bảo Bình.
Từ khiến mối quan hệ chết nhanh nhất có thể. (nghiêm túc)
"Phiền phức"
Hành động khiến họ rời bỏ bạn nhanh nhất có thể mà bạn không để ý.
"Đòi hỏi, nhõng nhẽo mật độ quá dày"
Mẫu người khiến họ không muốn dây dưa
Người không có chính kiến, thiếu tôn trọng và không biết giới hạn là gì.
~~
Trái tim Bảo Bình vốn như dòng nước, lặng lẽ trời yên, gờn gợn trời gió, nổi sóng trời giông...
nhưng sau tất cả đều sẽ quay lại trạng thái tĩnh lặng như ban đầu. Chỉ khác là, dưới mặt nước kia tồn tại quá nhiều xung động mà chính mặt nước cũng không thể hiểu được.
Tình cảm của Bảo Bình cũng như con gió.
Chợt đến chợt đi.
Là không gì nắm bắt được, không gì kiểm soát được.
Không dừng chân bất cứ đâu, không chút trách nhiệm với những gì sau chân chúng.
Thế nhưng, trong làn gió luôn mang theo mùi vị của nơi chúng đi qua và một lần làm mưa nơi chúng sẽ luôn quay lại.
Bảo bình đã thề non hẹn biển cũng như là những dự định tương lại với 1 người.
Khi mới quen bảo bình tự động xích lại gần với người đó, lâu lâu thị lại làm thơ nói về người đó, những bài hát câu ca bảo bình gửi cho người đó cứ như là thay lời muốn nói của bảo bình cho người đó vậy.
Nhưng sao bảo bình ơi chẳng lẻ tình cảm của chúng ta suốt 9 tháng có thể dễ dàng quay lưng vì tình bạn sao.
Có lẻ 9 tháng chẳng nhiều, nhưng những lời yêu thương đó, câu ca đó mà giờ đây bảo bình có thể dễ dàng công khai chúng với 1 người mới quen hay sao?
Bảo bình đang cố tỏ ra bất cần hay là thật sự đã có tình mới?
Có lẽ mình đã cũ không đủ mới mẻ để bảo bình ở lại hay là người ta có nhiều sức cuốn hút cũng như dễ dàng nghe lời và dịu dàng với bảo bình?
Mình có quá cứng nhắc hay bảo thủ không nhỉ?
Cám ơn bảo bình vì người đã nói những lời cứ như là khuyên em hãy luôn tin ở bảo bình, vì những kiến thức cũng như môi trường sinh sống của chúng ta hoàn toàn khác nhau.
Bảo bình đã nói rằng trong tình yêu đau phân biệt giàu nghèo hay học thức, đẹp và xấu.
Nhưng bảo bình có biết, nó luôn theo em và khiến em luôn tự ti và bi quan hay không?
Nó đã không ngừng làm em nghĩ xấu đi, nghĩ những lúc bảo bình xung quanh luôn có biết bao nhiêu người, và những tiếng cười của những người đó trao cho bảo bình,
nó lại khiến em không dám và đủ tự tin để bên cạnh bảo bình nữa.
Khiến em luôn lo sợ để rồi không tin tưởng bảo bình, có lẽ những câu bi quan, lầm tưởng, ngộ nhận, rõ ràng, mà em đã nói với bảo bình đã khiến bảo bình mất hết lòng tin ở em.
Có lẽ sự ra đi của bảo bình là muốn tốt cho em hay em không đủ cùng bảo bình đi đến cuối con đường.?
Đã bảo đừng vào xem rồi cơ mà lại vẫn thích vào đọc, những stt đó giờ có thể dễ dàng công khai trao những lời yêu thương sao, những bài ca đó,
người đã gửi cho em nghe cơ mà bây giờ lại có thể dễ dàng up stt công khai với người con gái khác sao? bảo bình ơi có biết em đau lắm không?
Nhưng mà sao em vẫn cứ có niềm tin với bảo bình rằng bảo bình không là như thế.
Tại sao trong em luôn có niềm tin với bảo bình rằng bảo bình sẽ quay lại? Tôi ơi mi có quá bi quan không?
tại sao lại cứ trách bản thân, khi bảo bình không còn là của mình nữa, đã đi thì có lẽ sẽ không quay lại rồi nhưng tôi ơi sao đến bây giờ vẫn còn niềm tin như thế.
Lí trí lẫn con tim đang xen kẽ giữa nhau, cứ luôn âm thầm quan tâm nhưng lại tự bảo rằng đừng làm thế để rồi tự đau 1 mình.
Nếu sống tốt nếu người đó có thể thay em yêu Bảo Bình., ừ thế thôi, em chấp nhận ra đi vậy.!
Trong con người BB tồn tại rất nhiều sự mâu thuẫn, nửa muốn cái này, nữa muốn cái kia...Có nhiều lúc như
Thích náo nhiệt nhưng không thích tham gia.
Thích kết bạn nhưng không thích kết thân.
Sợ bóng tối và sự cô đơn nhưng lại hay lủi thủi 1 mình trong bóng đêm.
.....
Và đó cũng có thể là trở ngại khiến họ khó phá vỡ cái "vỏ" để ra ngoài thể hiện mình.
~
Bảo Bình cười nhưng chưa chắc đó là niềm vui.
Bảo Bình trầm chưa hẳn đã là không hòa chung cùng mọi người.
~
Bảo Bình biết không phải vì bạn là bố mẹ họ nên bạn sẽ luôn luôn đúng.
Bảo Bình không phải mẫu người sẽ van xin vì điều gì đó.
Bảo Bình là kẻ phóng khoáng với bạn bè, cả về tình cảm lẫn vật chất.
Bảo Bình không thích đe dọa hoặc phải càu nhàu ai đó, trong mọi trường hợp.
~
Bảo Bình không phải người lần đầu tiên gặp ai đó sẽ vui vẻ và mở lòng ngay với họ.
Hoặc lạnh lùng không nói, hoặc nói nhưng không hề quá để tâm và sau lần đó thì không còn có ấn tượng gì luôn. Tỷ lệ số người tránh được 2 trường hợp trên là rất ít.
Bảo Bình mắc chứng tin đối với các đối tượng họ nghĩ rằng tốt với họ. Họ dám gần gũi và muốn chia sẻ nhiều hơn với các đối tượng họ tin.
Với những người này, Bảo Bình bị mất cảnh giác hoặc nếu họ cảm nhận được sự phản bội đáng thất vọng thì họ vẫn sẽ cố nuốt lòng cho qua.
Bảo Bình không níu người muốn rời bỏ họ vì họ biết nếu đã muốn bên nhau thì sẽ không có chuyện phải rời đi.
Bảo Bình có thể tha thứ cho sự phản bội nhưng bạn và họ sẽ không quay lại như ban đầu. Bởi họ sẽ dành riêng cho bạn một bức tường còn cao hơn thế.
Điều đáng sợ nhất của một Bảo Bình là đặt niềm tin và hy vọng vào một điều gì đấy quá nhiều.
Bản chất Bảo Bình đã vốn không tin thì thôi, đã tin là đưa hết tâm can, ruột gan mà tin tưởng vào điều đó.
Cũng không thích bản thân hy vọng và chờ đợi vào một ai đó quá nhiều, nhưng sâu thẳm lại cứ hy vọng, nhỏ nhoi.
Bởi thế, khi niềm tin bị đánh cắp. Khi hi vọng và sự chờ đợi bị đáp trả bằng sự hụt hẫng và thất vọng. Bảo Bình rơi.
Con người ta, vốn chỉ tin vào bản thân mình, lại đi tin một ai khác, một điều gì khác, thì quý trọng và nâng niu điều đó lắm.
Con người vốn thích tự đứng trên chân mình, biết tự làm bản thân mình thỏa mãn, biết tự cao với tinh thần của mình, khi hy vọng và chờ đợi, thì cái tự tôn kia đã gác ở đâu đó rồi.
Nên khi rơi, cũng đau lắm. Cảm giác mọi thứ bị bóp nghẹn lại, và cứ như không thở nổi nữa. Và cái con người đấy. Chết một giây lát nào rồi.
P/s: Nếu đã biết bản thân sẽ đau, thì đừng tin và hy vọng nữa. Nhưng cái con người ngu ngốc cứ tin và hy vọng suốt thế này?
Người ta nói yêu là điều gì đó thiêng liêng - là chia sẻ - là gần gũi hay muôn vàn lời hoa mĩ cho nó.
Với Bảo Bình, yêu cũng như là một tình bạn chỉ có điều Bảo Bình dành cho nó niềm tin tuyệt đối không cần lý do.
Lúc nào cũng mặc định người đó ở bên, người đó là đặc biệt hơn, người đó sẽ không phản bội mình, sẽ chấp nhận mình.
Thậm chí họ để những tình cảm đó hiện trong tương lai của họ, họ tin tới mức sẵn sàng ngỏ lời trước, sẵn sàng im lặng ra đi,
sẵn sàng âm thầm bảo vệ, ngay cả khi biết mình bị lừa dối, họ vẫn hi vọng tới tận lúc sự thật hiện ra trước mặt họ không chối cãi được.
Người ta nói tình bạn là điều gì đó không biên giới - là cùng nhau đi qua - là lúc cần chia sẻ hay muôn lời bình dị cho nó.
Với Bảo Bình, tình bạn cũng như tình yêu chỉ có điều Bảo Bình dành cho nó một niềm tin tuyệt đối từ hàng ngàn những lý do.
Bảo Bình có thể bất chợt yêu ai đó nhưng không bao giờ bất chợt thân thiết với một ai đó mà không có những lý do đặc biệt.
Họ không chấp nhận một người bạn không có khả năng hiểu mình, không thể chia sẻ, không trải qua những biến cố bên nhau.
Những lý do càng nhiều, tình bạn và sự tự hào trong mối quan hệ này càng sâu sắc, bởi Bảo Bình tìm thấy trong họ thật sự một người chia sẻ mang bóng hình tri kỉ chứ không phải mà cảm giác tri kỉ đến từ người yêu.
P.s Bảo Bình lọc bạn từ hàng ngàn con người, bởi bạn có thể đi qua lý trí còn tình yêu đi thẳng vào tim, suy nghĩ kỹ đến đâu thì lý trí chỉ có thể chèn trái tim mà thôi, chứ không thay đổi thứ tình cảm đó được.
Share on Google Plus

About Unknown

Hãy để lại Comment nhé ^^!
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Post a Comment