Từ trái tim đến trái tim

---o0o---
Nửa cốc rượu cũng làm vơi cơn khát.
Nửa vầng trăng cũng đủ để mộng mơ.
Nhưng nửa sự thật không còn là sự thật.
Và tình yêu...
không một nửa bao giờ...
===
Có một người cha đã quở phạt đứa con gái 3 tuổi của mình vì tội lãng phí cả một cuộn giấy gói quà màu vàng. Tiền bạc eo hẹp, người cha nổi giận khi đứa bé cắt cuộn giấy quý ra thành từng mảnh nhỏ trang trí một cái hộp giấy. Sáng sớm hôm sau, đứa con gái nhỏ vẫn mang hộp quà đến nói với cha:
"Con tặng bố!".
Người cha cảm thấy bối rối vì cơn giận dữ của mình tối hôm trước nhưng rồi cơn giận dữ lại bùng lên khi ông mở ra, thấy cái hộp trống rỗng.
Ông mắng con gái:
"Bộ con không biết là khi tặng quà cho người nào thì trong hộp phải có một cái gì chứ?".
Đứa con gái nhỏ ngước nhìn cha, nước mắt rưng rưng, thưa:
"Bố ơi, đó đâu phải là cái hộp rỗng, con đã thổi đầy những nụ hôn vào hộp để tặng bố mà!".
Người cha giật mình. Ông vòng tay ôm lấy đứa con gái nhỏ cầu xin con tha thứ.
Đứa con gái nhỏ, sau đấy không bao lâu, qua đời trong một tai nạn. Nhiều
năm sau, người cha vẫn khư khư giữ cái hộp giấy bên mình, mỗi khi gặp
chuyện nản lòng, ông lấy ra một nụ hôn tưởng tượng và nghĩ đến tình yêu
mà đứa con gái bé bỏng của ông đã thổi vào chiếc hộp.
Trong đời sống, chúng ta đã và sẽ nhận được những chiếc hộp quý giá
chứa đầy tình yêu và những nụ hôn vô tư từ con cái của chúng ta, từ bạn
bè, gia đình và từ thượng đế. Trên đời này, chúng ta không thể có được
tài sản nào quý giá hơn những chiếc hộp chứa đầy tình yêu vô tư như thế.
===
Một đôi bạn thân cùng nhau đi du lịch. Trong một lần tranh luận, họ cãi nhau,
một người đã tát người kia. Người bị tát cảm thấy bị xúc phạm, không nói
gì mà chỉ viết lên cát: "Hôm nay người bạn thân của tôi đã tát tôi".
Họ tiếp tục chuyến du lịch đến một vùng hoang vu, người bị tát suýt bị cát
vùi, may mắn dược bạn cứu. Tỉnh lại, người đó lại khắc lên đá: "Hôm nay
người bạn tốt của tôi đã cứu tôi". Đứng bên cạnh, người bạn hiếu kỳ
hỏi: "Tại sao lúc mình tát cậu, cậu lại viết lên cát, bây giờ lại khắc lên đá?"
Người này trả lời: "Khi bị bạn làm tổn thương nên viết vào nơi dễ quên, gió
sẽ thổi lấp đi. Ngược lại, nếu được giúp đỡ hãy nên khắc sâu trong đáy
lòng. Ơ' nơi đó, bất cứ ngọn gió nào cũng không thể xoá lấp được."
Bạn bè nếu xảy ra va chạm là nhất thời vô tâm, giúp đỡ mới là thật lòng.
Hãy quên đi những gì bạn bè đã gây ra, ghi nhớ sự giúp đỡ của họ, chúng ta
sẽ thấy trên thế gíơ này toàn là bạn tốt
===
Yêu thương cũng như khi người ta vặn dây cót để bắt đầu một bản nhạc như vậy ..
 Nếu vặn lỏng tay, bản nhạc sẽ kết thúc dở dang.
 Nếu vặn vừa tay, bản nhạc sẽ ngân nga bên ta dài lâu. Nếu có một chút may mắn, bản nhạc ấy sẽ kết thúc thật trọn vẹn.
 Nếu vặn quá mạnh, dây cót đứt, bản nhạc sẽ không bao giờ vang lên…
Tất cả đều phụ thuộc vào chính bạn 
-----
Hãy đọc những dòng này và hãy nghĩ về nó:
- Nếu sáng nay bạn thức dậy khoẻ mạnh, nghĩa là bạn hạnh phúc hơn 1 triệu
người rồi đấy, những người không sống được đến tuần sau.
- Nếu bạn chưa bao giờ trải qua chiến tranh hay sự cô độc trong những
phòng giam của nhà tù, nếu bạn chưa phải hấp hối vì đói và khát, bạn hạnh
phúc hơn, may mắn hơn 500 triệu người trên Thế giới này.
- Nếu bạn đến nhà thờ, không sợ hãi về 1 ngày tận thế hay cái chết, bạn
hạnh phúc hơn 3 tỷ người trên Thế giới.
- Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, bạn được ăn mặc tử tế, bạn có 1
mái nhà và 1 cái giường êm ấm, bạn giàu có hơn 75% nhân loại.
- Nếu bạn có tài khoản trong nhà băng, tiền trong ví và 1 ít xu lẻ trong túi
quần, bạn đã thuộc 8% no đủ của toàn Thế giới.
Nếu bạn đọc những dòng chữ này, bạn sẽ hạnh phúc gấp 2 lần vì :
- Có ai đó nghĩ đến bạn
- Bạn ko nằm trong số 2 tỷ người mù chữ
- Bạn có máy tính
Nếu nhìn Thế giới dưới góc độ như thế này ta sẽ thấy rằng chúng ta, những
con người, cần sự thông cảm, đoàn kết, sự nhân ái và trí thức đến mức
nào !
Bạn hãy nghĩ về điều đó !
===
Từng hạt Mưa nhẹ rơi rơi vào tim, từ ngày em ra đi anh đắng cay, Trái Tim tan nát
Nắm chặt tay cố xua đi bao nỗi niềm, nhớ về em người dấu yêu ơi.
Cần bờ vai của em ôm thật lâu, cần nụ hôn đậm sâu những đêm thâu. Dấu lệ rơi chính nơi đây bao Kỷ Niệm, bỗng người đi không một lời.
Tình yêu ấy như mới hôm qua, hạnh phúc xưa chẳng thể xóa nhòa,
Giữa muôn ngàn vạn nỗi đau không đếm được.
Tình yêu ấy chợt biến tan mau, và từ đây mình mãi xa nhau. Đâu những chiều mình sánh vai đắm say vì yêu.
Niềm đau ấy anh giữ riêng mình, nhìn nơi đâu cũng thấy bóng hình. Mong một ngày mai Nắng lên cho anh thấy em.
Niềm đau ấy chôn giấu trong lòng, từng ngày anh thầm nuôi hi vọng. Để một ngày lại có em trong vòng tay.
===
 Tặng bạn một cơn mưa khi bạn đang nắng nóng
 Tặng bạn một cơn gió khi bạn ướt tóc mây
 Tặng bạn một quả dưa khi bạn đang khô khát
 Tặng bạn một bài hát khi bạnthấy cô đơn
 Tặng bạn môt trái tim khi trời đông buốt giá
 Nếu bạn có vấp ngã, tôi sẽ nắm chặt tay
 Nếu có gì không may, gọi cho tôi bạn nhé
Có một người đàn ông nọ nhìn thấy một con bò cạp đang vùng vẫy trong một vũng nước. Nó sắp bị chết đuối. Ông ta quyết định cứu con bò cạp bằng cách đưa ngón tay mình vào nước làm thang cho nó leo ra. Khi ngón tay của người đàn ông vừa chạm vào con bò cạp liền bị nó cắn cho một phát đau điếng. Người đàn ông vội thụt tay lại. Nhưng sau đó, ông ta vẫn cố đưa tay ra lần nữa.
Một người đàn ông khác đi ngang qua thấy vậy liền nói "đừng cứu con bò cạp nữa để khỏi bị nó cắn". Người đàn ông tốt bụng từ tốn trả lời: "Bản năng của con bò cạp là cắn người khác. Còn bản năng của tôi là yêu thương mọi vật. Vậy tại sao tôi phải từ bỏ bản năng yêu thương của mình chỉ bởi vì bản năng cắn người kia của con bò cạp?".
Đừng từ bỏ lòng yêu thương. Đừng từ bỏ lòng tốt của chính bạn ngay cả khi những người xung quanh bạn không tốt. 
===
tình bạn giữa những người phụ nữ:
1 người phụ nữ có gia đình. 1 hôm cô ta không về nhà, sáng hôm sau cô ta về nhà nói với chồng là cô ta ở nhà 1 cô bạn. Anh chồng gọi cho 10 người, và cả 10 người đều nói rằng tối qua cô ta không có ở đây
tình bạn giữa những người đàn ông
1 người đàn ông đã có gia đình. 1 hom anh ta không về nhà, sáng hôm sau anh ta về nhà và nới với vợ là anh ta ở nhà 1 ông bạn. Cô vợ gọi cho 10 người
8 người trong số đó bảo là anh ta có ở đấy tối qua
2 người còn lại khẳng định anh ta vẫn còn ở đây
----
Bút Chì : Cậu biết không, mình thực sự xin lỗi cậu
Tẩy: Vì sao vậy, có chuyện gì à
Bút Chì: Xin lỗi cậu vì làm cậu bị thương bởi mình. Mỗi lần mình làm điều gì sai, cậu luôn ở đó để xóa giúp mình đi. Và mỗi một lần 1 lỗi lầm của mình được xóa đi, cậu bị mất 1 phần cơ thể cậu, cậu nhỏ đi, nhỏ dần hơn
Tẩy: Đúng vậy, nhưng mình không thấy phiền đâu. Cậu biết không, mình được sinh ra là để giúp cậu mỗi khi cậu làm sai điều gì đó. Thậm chí đến 1 ngày nào đó, khi mình biến mất, và cậu sẽ thay thế mình bằng 1 cái khác, mình vẫn sẽ thực sự hạnh phúc vì mình được sống để làm việc có ý nghĩa nhất cuộc đời mình. Thế cho nên đừng lo lắng nữa, mình không muốn thấy cậu buồn chút nào.

P/s:  Hãy để lại comment để chúng tớ có thể nâng cao bài viết nhé ^^!
Share on Google Plus

About Unknown

Hãy để lại Comment nhé ^^!
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Post a Comment